6/11/17

[Ngôn tình/Đồng nhân Twilight] Huyết tộc đến từ quá khứ (29)

29. Thầy giáo mới




                Tin tức về sự trở lại của cô giáo Princetons lập tức gây xôn xao cho thị trấn Forks bé nhỏ và tĩnh lặng. Tin tức ấy nhanh chóng vượt lên mọi tin tức khác, đánh bay tin nóng về lời cầu hôn của Mike Newton cho Jessica Stanley, cùng với tin tức về màn tỏ tình thất bại của Lauren Mallory, để trở thành tin tức đầu bảng được các cư dân thảo luận trong trong bữa tối. Người ta không chỉ ngạc nhiên với sự trở lại của cô giáo Diana Princetons xinh đẹp, mà còn ngạc nhiên với việc cô giáo ấy kết hôn một cách chóng vánh sau ba tuần nghỉ phép. Đám học sinh nam đang lên kế hoạch vượt qua ranh giới về tuổi tác giữa họ và cô giáo để tạo nên một chuyện tình gây xôn xao dư luận đành phải ngậm ngùi chấp nhận sự thật đau lòng ấy.

                Thứ hai tiếp theo sau đó, Jessica vui vẻ tay trong tay với Mike Newton và đi lên lớp. Ngày hôm nay, lớp đầu tiên mà cô nàng học cùng bạn trai là lớp tiếng Tây Ban Nha. Sau đó họ sẽ phải họ chai lớp khác nhau. Jessica bước đi như đang khiêu vũ trên hành lang dẫn đến lớp học của cô Princetons. Cô nàng không hề chú ý tới ánh mắt yêu chiều xen lẫn ghen tị của chàng hôn phu tân nhậm nhà mình. Mike Newton siết chặt bàn tay đang nằm ngoan ngoãn trong tay trái của mình, nhưng cô gái kia lại chẳng thèm chia sẻ cho cậu chút chú ý nào. Mike không thể ngừng thở dài. Lúm đồng tiền của cậu thoáng ẩn thoáng hiện theo nụ cười mờ nhạt trên gương mặt.

                Jessica tiến vào lớp và tia ngay tới bàn cuối. Cô có thể dễ dàng nhận ra cặp đôi nào đó cũng trở lại cùng với sự trở lại của cô giáo Princetons. Chàng trai tóc đồng đang loay hoay với bàn tay của cô gái tóc vàng. Hai bọn họ chụm đầu sát vào nhau, như thể đang bàn thảo môt điều gì đó quan trọng. Angelina Princetons trông hết sức nghiêm túc. Đôi môi nhỏ khép khép mở mở liên tục, nhưng thị lực không tốt lắm khiến Jessica chẳng thể nào đọc được khẩu hình miệng của cô bạn cùng học. Ngược lại với thái độ của cô gái tóc vàng xinh đẹp kia, Edward Cullen chỉ ngồi đó, chờ cô bạn gái của mình dừng nói chuyện để hôn lên cái miệng nhỏ vẫn cứ đang liến thoắng.

Cảnh này làm Jessica hơi đỏ mặt. Cô giả bộ như mình không hề để tâm đến họ rồi ngồi xuống bàn của mình. Mike không chịu về chỗ mà ngồi luôn lên mặt bàn trước mặt cô. Anh chàng bận rộn vuốt ve mái tóc của vị hôn thê nhà mình, ánh mắt thể hiện rõ ra là mình đang ghen tị vì cô gái chẳng thèm dành cho cậu sự chú ý cần thiết nên có. Lúc này, khóe miệng của vị ma cà rồng tóc đồng ngồi cuối phòng nhếch lên, tạo thành một nụ cười nửa miệng đầy bí hiểm. Angelina hơi trừng mắt nhìn anh chàng, khiến cho Edward sốt ruột kể lại toàn bộ những suy nghĩ trong đầu của Mike và Jessica lúc này cho cô nghe.



Chuông reo vang, rộn rã và vui vẻ hệt như tâm trạng của Jessica Stanley. Cô cười một cách sung sướng khi thấy một phụ nữ sở hữu mái tóc nâu dày xinh đẹp và làn da trắng muốt lại bước vào lớp học của họ. Diana đảo mắt một vòng để nhìn toàn bộ học sinh của mình. Cô thầm tự hỏi liệu nay mai thôi, khi cô và những ma cà rồng khác đang cư ngụ trong thị trấn bé nhỏ này không thể che dấu ngoại hình của mình và buộc phải rời đi, liệu những con người này có nhớ đến cô hay không. Đôi mắt màu nâu nhờ kính sát tròng của Diana hơi thẫn thờ một chút, nhưng rồi cô nhanh chóng lấy lại sự tập trung cho mình.

“Chào các em.” Cô cười với đám học sinh trong lớp.

“Chào cô Princetons.” Đám học sinh đáp lời Diana như thế. Cô nghe thấy tiếng Edward bật cười khúc khích. Cô hơi trừng mắt với anh chàng một chút rồi tiếp tục nói với cả lớp.

“Ừm, trước khi vào học, tôi có một chuyện muốn thông báo với các em.” Diana nói. Vài học sinh trong lớp huýt sáo thích thú. Jessica Stanley nhìn cô với ánh mắt như thể đang nhìn thần tượng của mình. Đôi mắt ấy có lẽ sẽ là thứ khiến Diana nhớ mãi sau này. “Các em không nên gọi tôi là cô Princetons nữa. Giờ tôi là phu nhân Volturi. Các em có thể gọi tôi là cô Volturi.”

Đám học sinh trầm trồ. Diana nhìn thấy cánh tay của Jessica Stanley và Isabella Swan đồng thời nâng lên. Cô cười cười rồi gật đầu với Jessica, để cô bé có thể nói. “Tại sao cô lại kết hôn nhanh như vậy ạ?” Cô nàng nói lên tiếng lòng của vô số người khác, điều không chỉ đám học sinh mà còn cả những cư dân khác của Forks cũng muốn biết. Bella nở một nụ cười khi thấy Jessica hỏi câu hỏi ấy, mặc dù cô nàng cũng không có ý định hỏi như thế khi giơ tay lên.

“Được rồi. Tiết lộ cho các em một chuyện nhé. Tôi không tin vào tình yêu đến từ cái nhìn đầu tiên.” Diana nói với cả lớp. Đám học sinh trợn tròn mắt nhìn cô, rồi đảo đảo con ngươi, như thể bảo cô đừng có trêu chọc tụi em. “Thật, tôi không tin vào điều đó bao giờ. Nhưng tôi tin có cái gọi là ấn tượng ban đầu. Nó sẽ khiến em chú ý đến một người nào đó, khiến em ham muốn biết được nhiều hơn về người đó. Và sau khi các em biết được nhiều hơn, có hai phương án sẽ xảy ra.” Diana hơi dừng một chút.

“Hai phương án là gì ạ?” Tyler Crowley lớn tiếng hỏi. Những ánh mắt háo hức và ngây thơ ném đến cho Diana. Thậm chí trong đó có cả của Angelina Princetons – em gái quý hóa của cô.

“Một, em sẽ cảm thấy người đó thật bình thường.” Diana giơ ngón trỏ của mình lên. “Em sẽ thấy người đó chẳng giống với những gì em đã ảo tưởng.” Cô ngừng một chút, và giơ tiếp một ngón tay nữa lên. “Và hai, em sẽ chẳng thể cưỡng lại được sự hấp dẫn mà người đó phát ra. Em sẽ không còn đường nào để chạy trốn.” Diana bật cười khi nhìn thấy vẻ mặt của tất cả những học sinh đang ngồi trong lớp, kể cả hai vị ma cà rồng ngồi cuối lớp kia. Edward Cullen nghiền ngẫm lại lời của Diana rồi nhoẻn miệng cười và gật đầu đồng tình với cô. Đôi mắt của anh chàng lấp lánh như thể nó đang phát sáng lên được vậy.

“Ồ.” Sau cỡ chục giây, một vài tiếng cảm thán vang lên.

Diana vui vẻ khi thấy một số học trò của mình đã bắt đầu hoàn hồn. Cô cầm phấn và viết lên bảng. Sau đó, cô quay lại nhìn bọn họ và nói, “Được rồi. Kết thúc tâm sự ở đây. Chủ đề của tuần này là ….”



Giờ học tiếng Tây Ban Nha kết thúc một cách nhanh chóng như thường lệ. Hoặc là Jessica cảm thấy giờ học này trôi qua quá nhanh. Cô nàng hào hứng chào tạm biệt cô Princetons, à không, là cô Volturi, để đến lớp học tiếp theo. Mike bịn rịn chia tay với người thương để đến lớp Địa Lý. Đúng vậy, bạn không nhìn nhầm đâu. Mike Newton hôn tạm biệt cô gái của mình rồi nhìn theo cô nàng và Angela Weber, cùng với Lauren Mallory và Lana White quay người và tiến bước về phía lớp Lịch sử của họ. Cho đến khi bóng lưng của Jessica khuất sau ngã rẽ, Mike mới thôi nhìn về hướng đó, quay người rồi di chuyển theo hướng ngược lại.

“Cuối cùng thì anh chàng si tình cũng chịu đi học rồi đấy.” Mike Newton nghe thấy Tyler Crowley nói, kèm theo đó là tiếng cười khúc khích của Isabella Swan.

“Cứ nói thẳng là các cậu ghen tị với tôi đi.” Mike thẳng thừng tuyên bố và nhận được cái nhìn khinh bỉ của hai anh em song sinh nhà Evans.

“Bọn này không hề ghen tị.” Kevin Evans nói.

“Bọn này chỉ đang nghiên cứu sự bất thường của cậu mà thôi.” Martin Evans tiếp lời, làm cho Bella cười khúc khích dữ dội hơn.

“Được rồi. Được rồi.” Đôi tai của Mike đỏ bừng lên. Nhưng nếu bỏ qua ánh mắt hạnh phúc và thỏa mãn của cậu thì nói chung, mặt Mike đang khá là tỉnh bơ, đúng như thể không có chuyện gì xảy ra hết.

Đám thiếu niên cùng cười đùa và đi đến lớp học của mình. Họ không hề dự đoán được rằng, với một ngày thứ hai đầy thú vị như hôm nay, tất cả mới chỉ là bắt đầu mà thôi.



Chuông vào lớp reo vang. Lauren và Lana nhanh chóng ngồi xuống vị trí của mình phía sau Angela và Jessica. Bốn cô nàng vẫn cố gắng tận dụng những phút cuối cùng còn lại để bàn luận về chuyến mua sắm chuẩn bị cho dạ vũ cuối năm học sắp tới, mặc cho sự thật là còn tận gần tháng rưỡi nữa mới đến ngày nó được tổ chức. Lauren Mallory thậm chí vẫn còn đang vô cùng phân vân giữa chuyện đồng ý với ba cô bạn đến Port Angeles mua sắm, hay chơi lớn một lần, đến hẳn Seattle dạo phố. Cô nàng tỏ ra hết sức đăm chiêu và bắt đầu nghiêng về ý kiến đến Seattle. Lauren cảm thấy mình nên cho Tyler Crowley biết, cậu ta đã bỏ lỡ một cô gái quyến rũ đến thế nào.

Tiếng cánh cửa lớp học mở ra, cắt đứt cuộc nói chuyện giữa họ. Các cô gái cũng như những học sinh khác trong lớp Lịch sử ngạc nhiên khi nhìn thấy người bước vào. Đó không phải là thầy giáo Whitney như thường lệ. Thay vào đó, trước mắt họ lúc này là một người đàn ông lạ mặt. Người này ước chừng ba mươi tuổi gì đó. Gương mặt của ông mang theo nét đẹp hết sức cổ điển. Mái tóc đen được để một cách tự do. Những sợi tóc đen uốn lượn như từng cơn sóng vỗ vài bờ đá ở bãi biển La Push mỗi ngày. Đám học sinh có cảm giác như bọn họ đang nhìn thấy phiên bản bằng người thật của bức tượng David* nổi tiếng.

Người đàn ông cất lời. Giọng nói trầm trầm nhưng đầy ma lực làm người ta say mê. Đôi mắt màu nâu đảo quanh lớp học một vòng. “Chào các em. Tôi là Marcus Volturi. Từ hôm nay, tôi sẽ chịu trách nhiệm lớp Lịch sử này.”

“Tớ quyết định hết buồn vì chuyện với Tyler.” Lana có thể nghe thấy Lauren lẩm bẩm như thế. Lúc này, cánh tay của Jessica giơ lên. Thầy giáo mới tới gật đầu đồng ý để cô nàng nói.

“Em chào thầy. Em là Jessica Stanley.” Cô nàng hơi ngừng trong khoảng một giây, rồi hỏi. “Thầy có phải chồng mới cưới của cô Diana không ạ?”

Một loạt tiếng hít vào một loạt vang lên. Đám học sinh mở to mắt, chăm chú nhìn vào gương mặt đẹp đẽ của vị thầy giáo môn Lịch sử. Tất cả những thiếu niên đang ngồi ở đây đều nín thở chờ đợi câu trả lời từ phía thầy giáo. Và trong một khoảnh khắc, Lauren Mallory cảm thấy trái tim mình lại đau lòng lần nữa, hệt như lúc Tyler từ chối cô nàng vậy. “Đúng vậy, tôi và cô Diana đã kết hôn với nhau.”






(*) David: Tác phẩm điêu khắc tiêu biểu thời phục hưng của Michelangelo.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét