7/11/17

[Ngôn tình/Đồng nhân Twilight] Huyết tộc đến từ quá khứ (30)

30. Đám cưới




                Thời gian luôn không ngừng trôi. Nó bước đi một cách vội vã và không hề lưu luyến với hiện tại một chút nào. Cuối cùng thì đám học sinh lớp mười hai của trường Trung học Forks cũng đợi được đến ngày họ tốt nghiệp. Những chàng trai và cô gái trẻ tuổi háo hức mong đợi vào tương lai của chính mình. Có lẽ chỉ sau năm năm nữa thôi, họ sẽ trở thành những người trưởng thành, chững chạc và bản lĩnh trên con đường của riêng mình. Nhưng lúc này, họ sẵn sàng vui cười chỉ vì những điều nhỏ nhất như chuyện quả bóng bay trong hội trường buổi dạ hội tốt nghiệp bất thình lình nổ chẳng hạn.

                Jessica Stanley và Mike Newton nắm chặt tay nhau bước vào hội trường. Một vài người cho rằng họ kết hôn một cách quá vội vã – ngay hôm sinh nhật mười tám tuổi của Jessica cách đây mấy ngày. Một số người khác cho rằng họ chỉ đang đơn giản là những kẻ cuồng nhiệt trong tình yêu nên mới có thể đi đến quyết định kết hôn chóng vánh như thế. Cặp đôi trẻ không muốn giải thích thêm gì nhiều nữa. Cả hai tự nhủ trong lòng rằng, rồi họ sẽ cho những cư dân khác ở nơi này thấy, sức sống của tình yêu giữa họ.

                Lauren Mallory khoác tay Martin Evans bước vào hội trường. Mái tóc vàng của Lauren được búi cao, để lộ chiếc cổ trắng ngần và xinh đẹp của cô. Cô thiếu nữ trẻ chọn cho mình một bộ váy đuôi cá màu đỏ rực. Nó khiến vài ba chàng trai phải xuýt xoa và trầm trồ. Nhưng người duy nhất mà Lauren muốn nhận được ánh mắt tán dương thì lại không hề chú ý đến cô. Tyler Crowley đang chăm chú theo dõi Isabella Swan, kể từ lúc cô nàng bước vào cùng bạn trai hoang dã của mình – Jacob Black.

                Bất ngờ lớn nhất của đêm nay là việc Lana White tiến vào hội trường một cách vô cùng thân mật với Kevin Evans. Mọi người đều biết đến chuyện cô nàng nhút nhát Lana là bạn-cực-kỳ-thân của hai anh em sinh đôi nhà Evans. Nhưng chẳng ai nghĩ đến chuyện Lana và một trong hai bọn họ sẽ thành một đôi hết. Hôm nay, cô gái mang gương mặt gốc Á nhỏ nhắn ấy vô cùng xinh đẹp và tự tin trong một chiếc đầm dài chạm đất. Trông cô nàng hệt như một thiếu nữ xinh đẹp đến từ thời Hy Lạp cổ. Tà váy màu vàng được xếp một cách khéo léo và cẩn thận, vẫn đáng yêu như phong cách thường thấy của Lana, nhưng lại không hề làm mất đi vẻ cổ điển và thanh lịch như nó phải có. Và như một lẽ đương nhiên, Kevin hoàn toàn không thể rời mắt khỏi bạn gái nhà mình.

                Những thành viên của gia đình Cullen tiếp tục là tâm điểm của sự chú ý. Rosalie Hale và Emmett Cullen, những người đã tốt nghiệp năm ngoái, cũng xuất hiện ở đây, dù họ không còn là học sinh của trường Trung học Forks. Nhưng với việc cả hai là vua và nữ hoàng của năm ngoái, họ đã được mời trở lại để trao vương miện cho vua và nữ hoàng mới. Cả hai bọn họ đều đang theo học tại đại học Washington – theo lời kể của bác sỹ Cullen. Alice Cullen giống như một tinh linh đang nhảy múa trên sàn nhảy xung quanh anh bạn trai Jasper Hale vậy. Dường như, Jasper chỉ có một nhiệm vụ duy nhất trong đêm nay. Đó là phối hợp hết sức có thể để cô gái của mình có thể nổi bật trong đêm nay.

                Cách bọn họ không xa, Edward Cullen cùng với vị hôn thê – Angelina Princetons, đang tựa đầu vào nhau và ngồi lặng tim trong một góc. Họ không hề bị ảnh hưởng chút nào bởi khung cảnh xung quanh hay tiếng nhạc ồn ào trong hội trường này. Đôi bàn tay của họ đan chặt vào nhau. Bầu không khí hồng phấn ngọt ngào được lan tỏa ra xung quanh họ, hòa hợp một cách kỳ diệu với chiếc váy mà Angelina đang mặc.

                Đêm càng lúc càng đi vào cao trào. Đám thanh thiếu niên đùa giỡn, mỉm cười một cách vô tư lự. Đây đó, có vài người gửi đi những ánh mắt ngập tràn tình yêu, bởi họ đang yêu và đang được yêu. Ở một vài chỗ khác lại có những kẻ đang cảm thấy thật hụt hẫng bởi thất bại của mình, dù họ đã cố gắng hết sức. Nhưng tuổi trẻ là thế đó. Tuổi trẻ của hầu hết bọn họ sẽ chẳng bao giờ trở lại nữa. Vì thế, những con người ấy quyết định dành những giây phút cuồng nhiệt nhất của tuổi mười tám cho đêm nay. Bởi khi đêm qua đi, tiệc sẽ tàn…



                Buổi sáng đầu tiên của tháng bảy là một ngày đẹp trời. Ngài cảnh sát trưởng Swan xoay xở trước gương, cố gắng chỉnh trang cái cà vạt và bộ âu phục mà lâu lắm ông mới lôi ra sử dụng. Ông cứ loay hoay mãi, cho đến khi con gái ông – Bella, tiến vào phòng và giúp đỡ.

                “Bố không cần phải hồi hộp đến thế đâu.” Bella buồn cười nhìn bố mình. “Cũng đâu phải đám cưới của con gái bố đâu cơ chứ.”

                “Bố là khách mời danh dự của bác sĩ Cullen đấy.” Charlie Swan nhấn mạnh với con gái, rồi hỏi lại cô lần nữa. “Con không đi tham dự đám cưới của họ thật đấy à? Angelina đã mời con rồi mà.” Charlie nói với giọng đầy khó hiểu dành cho con gái.

                “Con có hẹn với Jacob từ trước khi Angelina mời rồi. Bố cũng biết là Billy không thích giao du với nhà Cullen còn gì.” Bella nhún vai tỏ vẻ tiếc nuối một chút. Nhưng trong đôi mắt của cô, sự tiếc nuối ấy còn lớn hơn những gì cô đang thể hiện ra nhiều.

                “Billy đúng là kỳ cục.” Charlie lẩm bẩm rồi hôn lên má con gái mình. “Con đi chơi với Jacob vui vẻ. Bảo nó bố gửi lời hỏi thăm Billy.” Ông cầm lấy áo khoác đang vắt trên thành giường. “Ta đi đây.”

                “Tạm biệt bố.” Bella nói và vẫy tay chào bố mình.



                Cô gái tóc vàng đứng trước tấm gương, ngắm nghía toàn thân mình một lần nữa và cố gắng tìm ra một điểm bất hợp lý nào đó để soi mói. Nhưng bộ váy mà cô đang mặc trên người đã quá mức hoàn hảo, tới độ nó không thể hoàn hảo hơn được nữa. Cô thở dài, nén đi cái cảm giác nôn nao vì hồi hộp đang tràn đầy trong lòng mình. Một cô gái tóc nâu mặc đầm xanh vui vẻ đẩy cửa bước vào căn phòng.

                “Chị, em sắp không chịu được nữa rồi.” Cô nàng tóc vàng rời mắt khỏi chiếc gương và quay người lại để nói chuyện với cô gái vừa mới vào phòng.

                “Angelina, em chỉ đang lo lắng quá độ trước đám cưới thôi.” Cô gái ấy nói. Cô đặt tay lên bờ vai trắng muốt đang lộ ra của em gái mình. “Ngày hôm nay là ngày em đã đợi từ rất lâu rồi kia mà.”

                “Nhưng tự nhiên em muốn bỏ chạy khỏi cái đám cưới này quá.” Angelina nói với chị gái, đồng thời đưa tay nghịch ngợm phần đuôi cái khăn voan trắng muốt đang được cố định sau đầu.

                “Chị nghĩ Edward đã nghe thấy những gì em nói rồi đấy.” Angelina hơi sửng sốt nhìn chị gái, rồi nhớ ra khả năng đặc biệt của vị hôn phu nhà mình. Cùng với nụ cười của ma cà rồng đang đứng đối diện mình, cô nghe thấy tiếng cái gì đó đổ vỡ ở dưới tầng. Cô nàng nhoẻn miệng cười với chị gái. “Em cảm thấy bớt lo hơn một chút rồi.”

                “Đúng vậy, có người còn lo lắng hơn cậu nữa đó.” Một nữ ma cà rồng tóc đen vui vẻ tiến vào phòng.

                “Ừm, cậu có thể giúp mình gửi một câu cho anh ấy được không, Alice?” Angelina rời mắt khỏi chị gái và nhìn thẳng vào đôi mắt màu vàng tươi của cô bạn thân nhà mình.

                “Chuyện gì?” Alice nhướn mày và chờ đợi.

                “Cô dâu của anh không bỏ trốn đâu, nên đừng có làm hỏng sự hoàn hảo mà cô ấy và bạn thân đã thiết kế.” Angelina mỉm cười nói.



                Khúc quân hành hôn lễ vang lên. Anh chàng điển trai tóc đồng, hay còn được biết đến là Edward – chàng hoàng tử trong mộng của các cô gái ở trường Trung học Forks trước đây, đang đứng hết sức nghiêm túc trước bục. Đôi mắt màu vàng của anh chàng không thể rời khỏi cô gái đang chầm chậm đi đến. Cô vịn tay Severus và tiến dần từng bước về phía anh. Edward cảm thấy những chờ đợi của mình hết sức đáng giá.

                “Lâu lắm rồi chúng ta mới tham dự một hôn lễ.” Diana nghe thấy ma cà rồng “già cả” ngồi sau lưng mình lẩm bẩm như thế.

                “Hôn lễ là một điều tuyệt vời.” Một nữ ma cà rồng khác đáp lời. Cô biết thực ra, Sulpicia đang muốn Aro trật tự để họ có thể thưởng thức hôn lễ này mà thôi. Thế nhưng, Aro vẫn chưa hề có dấu hiệu dừng lại. Ông ta nói thật nhỏ sau lưng cô.

                “Đáng lẽ Marcus phải tổ chức đám cưới với Diana một lần nữa chứ. Dù sao thì giờ em ấy cũng là quý cô Diana cơ mà.” Điều Aro nói khiến Marcus quay sang nhìn cô. Diana muốn phá ra cười. Bàn tay to lớn siết chặt bàn tay thanh mảnh của cô nàng ma cà rồng tóc nâu. Ông hơi nhướn mày một chút như thể muốn cô cân nhắc về ý kiến của Aro. Nhưng Diana khẽ lắc đầu. Cô không phải là cô bạn thân Rosalie nhà mình. Sau khi chứng kiến quá trình chuẩn bị “đáng sợ” của Angelina và Alice, Diana không hề có ý định dính dáng thêm một chút nào đến chuyện chuẩn bị đám cưới, chứ chưa nói đến chuyện tổ chức lại đám cưới lần thứ hai với cùng một người.

                “Nếu em thích…” Marcus đưa mặt sát vào mặt của cô. Diana lập tức lắc đầu và đặt ngón trỏ lên môi của chồng mình. Cô sợ ý định nhất thời của chồng và anh trai mình sẽ dẫn tới những tiên đoán của Alice. Thế nhưng, cô đã không kịp. Alice hơi liếc mắt sang phía họ.

                “Em thích tuần trăng mật hơn.” Trong lúc luống cuống, cô nàng ma cà rồng buột mồm nói. Câu nói ấy khiến ma cà rồng bên cạnh cô mỉm cười một cách vô cùng vui vẻ. Đôi mắt rực lên thứ ánh sáng đầy… quyến rũ và nóng bỏng. Ông khẽ hôn vào thái dương của vợ mình và lẩm bẩm chỉ cho cô và ông nghe thấy.

                “Như em mong muốn, Diana.”



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét