3. Thổ lộ
Park
Hee Eun là một cô bé tuổi teen và đang học năm thứ hai tại trường
Trung học nữ sinh Seoul. Trong lớp học của mình, Hee Eun được coi là
một kẻ cuồng thần tượng. Tất nhiên, cô bé cũng chẳng đến mức bỏ
học để chạy theo thần tượng mình thích cả ngày. Chỉ là cô bé luôn
làm phiền bạn bè của mình hằng giờ liền về chuyện thần tượng cô
bé thích đẹp trai ra sao, tốt bụng như thế nào. Thậm chí mỗi lần
đến giờ tiếng Anh được thuyết trình về chủ đề ưa thích, cô bé có
thể khiến cả lớp hoảng hồn với
bài thuyết trình dài khủng khiếp
về anh chàng thần tượng đó.
Thế
nhưng, cô bé đang có cảm giác nguy cơ rằng cô bé sẽ đánh mất danh
hiệu fan cuồng thứ thiệt của
mình. Dạo gần đây, cứ giờ nghỉ là loa trường lại phát bài hát Rough
của Gfriend. Hee Eun không hiểu nổi tại sao mấy bà chị lớp trên thích
bài hát này đến thế. Hết người nọ đến người kia yêu cầu phát sóng.
Cô bé từng liên hệ riêng với Chủ nhiệm Câu lạc bộ Phát thanh của
trường để hỏi, nhưng chị tiền bối ấy chỉ bảo Hee Eun rằng các chị năm
trên sắp tốt nghiệp rồi. Và yêu cầu bài hát của cô bé có thể để
dành sau khi các chị tốt nghiệp. Thật đúng là không thể tin nổi mà. Nó
khiến cho cô bé cứ phải đeo tai nghe suốt giờ ra chơi và giờ nghỉ để
nghe nhạc của thần tượng nhà mình.
Mùng
hai tháng Hai, Rough dành được chiếc cúp đầu tiên trên chương trình âm
nhạc. Hee Eun bước vào lớp học và nghe thấy bạn bè đang bình luận
về một nhóm nhạc nữ tên là Bạn gái. Oh Nara, bạn cùng bàn của Hee
Eun, đang nhìn chăm chú vào màn hình điện thoại.
“Đang
làm gì thế Nara?” Hee Eun đặt ba lô vào vị trí rồi gõ vào vai cô bạn
và hỏi.
“Xem
trình diễn của Gfriend.” Nara đáp lời và tháo một bên tai nghe.
“Có
gì hay đâu mà xem.” Hee Eun bĩu môi nói. Điều đó khiến Nara buồn cười.
“Nhạc
nhóm này hay mà.” Nara phản bác lại một cách nhỏ nhẹ. “Không phải
tự nhiên mà bài hát của nhóm này được phát suốt tuần nay đâu.”
“Nhóm
này xấu.” Hee Eun nói. Thật ra thì nếu là người bình thường đi trên
phố, Hee Eun không ngần ngại khen ngoại hình của sáu thành viên nhóm
này. Nhưng để đứng trên sân khấu á? Xin lỗi, cô bé thấy ngoại hình
của họ chưa đủ.
“Bài
hát hay. Vũ đạo đẹp. Lúc trước cậu cũng bảo thế khi nói về lý do
cậu thích thần tượng của mình còn gì.” Nara nhắc lại lời của Hee
Eun trong quá khứ. “Sao cậu lại chơi tiêu chuẩn kép thế?”
“Thôi,
đừng nói về họ nữa đi.” Hee Eun không biết nói gì để phản bác lại
cô bạn ngồi cạnh. Nara cười cười rồi lại đeo tai nghe của mình lên.
Hee Eun liếc qua màn hình trong tay cô bạn rồi lẩm bẩm. “May mắn mà
thôi.”
Nhưng
cái sự may mắn của Gfriend nhiều
hơn những gì mà Hee Eun nghĩ. Bắt đầu là The Show, Show Champion,
MCountdown, và đến hôm nay là Music Bank. Hee Eun bắt đầu cảm thấy ngạc
nhiên xen lẫn tò mò. Nhưng cô bé quyết tâm sẽ không nghe nhạc của nhóm
nhạc nữ này. Bởi vì cô bé chỉ thích một nhạc duy nhất mà thôi. Cô
bé sẽ không nghe nhạc của nhóm nhạc khác đâu.
Cô
bé bực dọc tắt máy tính của mình đi. Trên Naver, phần lớn mọi người
đều nhận xét chúc mừng Gfriend. Sang Nate, mặc dù lượng nhận xét tiêu
cực nhiều hơn một chút so với Naver, không thể phủ nhận rằng mọi
người cũng khen bài Rough. Thậm chí trên pann, trong mục fan-talk ưa
thích của Hee Eun, mọi người chỉ quan tâm bàn tán tới Gfriend. Điều
đó khiến cô bé cảm thấy thật khó chịu. Hee Eun chợt có một suy nghĩ
tức cười rằng bài hát Rough này giống như một chiếc hộp Pandora vậy.
Cô bé không biết liệu mình có thể cố tình tảng lờ bài hát này bao
lâu nữa. Bởi hiện tại, cô bé đang vô
cùng tò mò.
Ngày
thứ sáu của tháng Hai năm 2016, một trăm hai mươi thần tượng cả nam và
nữ cùng tụ hội trong chương trình năm mới đặc biệt của đài SBS. Hee
Eun nghiêm túc ngồi trước màn hình ti vi để theo dõi chương trình. Mẹ Hee
Eun liếc cô con gái đang ngồi dán mắt vào màn hình ti vi và thở dài.
Còn một năm rưỡi nữa là hết cấp ba mà Hee Eun của bà vẫn chẳng có
ý định học tập một cách nghiêm túc. Hee Eun đủ thông minh để luôn giữ
vị trí thứ ba trong khối của mình, nhưng lại chẳng có hứng thú đến
mấy trung tâm học thêm hay làm thêm chút bài tập lúc rảnh rỗi. Con
gái của bà sử dụng phần nhỏ bộ não của mình để giải quyết bài
tập ở trường rồi lại chìm đắm cả ngày vào thần tượng của nó. Bà
thở dài lần nữa rồi nói, “Hee Eun à, vào bếp lấy hoa quả ra ăn đi
con.”
“Mẹ
cứ ăn đi. Kệ con.” Cô bé đáp, mắt vẫn không rời khỏi màn hình ti vi.
Đúng lúc này, trên màn hình chiếu đến gương mặt với biểu cảm đầy
thú vị của thần tượng. Cô bé không hề để ý đến ánh mắt của mẹ mà
chỉ nhìn chăm chăm vào gương mặt ấy.
“Changsub, nếu được
chọn một nhóm nhạc nữ ở đây để đi cùng, em sẽ chọn nhóm nào” MC Lee
Teuk hỏi.
Hee Eun nhìn màn hình ti vi và sửng sốt. Tại sao lại
đưa ra câu hỏi này cho thần tượng của mình chứ. Cô bé nghĩ thầm và
hơi hồi hộp một chút trong lúc chờ đợi câu trả lời.
“Em sẽ đi cùng Bạn
gái.” Changsub đáp với nụ cười đầy bí hiểm.
Trong một thoáng chốc, Hee Eun giật mình và ngỡ thần
tượng công khai chuyện hẹn hò của mình. Nhưng rồi khi màn hình chiếu
đến nhóm nhạc nữ Gfriend, cô bé thở phào một cách nhẹ nhõm. Dù sao thì ảnh cũng không hẹn hò thật,
cô bé nghĩ như thế.
“Bạn sẽ đi cùng ai
trong nhóm Gfriend?” Lee Teuk tiếp
tục hỏi.
Màn hình chuyển chậm qua từng thành viên của Gfriend.
Hee Eun nhìn họ với ánh mắt đầy soi mói. Chẳng có ai hợp với anh ấy hết, trông họ thật giả tạo. Cô
bé nghĩ một cách xấu xa như thế.
“Em sẽ đi cùng Umji.”
Changsub đáp một cách dứt khoát rồi quay sang nhìn về phía của Umji
và Gfriend.
Chiếc điện thoại trên tay của Hee Eun rơi xuống đất. Cô
bé nhìn chằm chằm vào màn hình. Tại
sao anh ấy lại chọn con nhỏ vừa xấu vừa mập đó cơ chứ.
Umji cầm míc và đứng
dậy một cách rụt rè. Cô bé thần tượng đưa mắt nhìn về phía giám
đốc nhà mình. Ông lập tức nói. “Không trao đổi gì hết nha Umji.”
Cô bé đảo mắt một
cái rồi cúi đầu nói, “Em xin lỗi ạ.”
Hee Eun lườm màn hình. Coi
như con bé này còn biết điều. Cô bé thầm nghĩ rồi mở ứng dụng
trò chuyện trên điện thoại và bắt đầu nhắn tin với hội trưởng hội
người hâm mộ của Changsub.
Chương trình The Boss
is watching tạo nên một hiệu ứng không tồi. Tất nhiên là với vô số
thần tượng khác nhau, thời lượng lên hình của họ hoàn toàn phụ
thuộc vào độ nổi tiếng và số fan trung thành. Chính vì vậy, các
thần tượng ít nổi hơn chỉ có thể trông đợi vào chuyện đạo diễn cảm
thấy phản ứng của họ đủ hay để được phát sóng và xuất hiện trước
mắt công chúng. Sáu thiếu nữ trẻ của Gfriend cũng là những người như
thế.
Cả sáu thành viên hoàn toàn không có thời gian để theo
dõi đúng khung giờ mà chương trình phát sóng. Họ chỉ có thể đợi
quản lý thông báo cho họ về phản ứng của cư dân mạng mà thôi. Không
ngờ, cái mà các cô gái đợi được lại không phải là những gì mà họ
có thể nghĩ tới.
“Sowon, em lại đây một chút.” Quản lý nói với trưởng
nhóm của Gfriend. Cô gái cao gầy vội vàng đi ra. Các thành viên còn
lại trong nhóm đưa mắt trao đổi với nhau. Không hiểu có chuyện gì thế
nhỉ?
“Em đừng để Yewon chạm đến iPad hôm nay.” Quản lý nói.
Ánh mắt của anh hơi lo âu cho cô nàng nhỏ tuổi nhất của nhóm.
“Sao vậy ạ?” Sowon ngạc nhiên.
“Không biết ai đó phát tán tin đồn về chuyện gia đình
của em ấy lên mạng. Họ đang cho rằng Yewon vô dụng và vào nhóm nhờ
giàu có.” Quản lý đưa chiếc điện thoại trong tay cho Sowon.
“Kỳ cục thật.” Sowon không biết nói gì hơn ngoài mấy
chữ ấy. Đúng là gia đình của cả sáu thành viên trong nhóm đều có
điều kiện và khá giả. Nhưng thế đâu có nghĩa là bố mẹ họ bỏ tiền
cho con gái ra mắt cơ chứ. Cô liếc qua màn hình một chút. “Công ty sẽ
xử lý như thế nào ạ?”
“Trước mắt thì chưa rõ. Giám đốc và chị Park phụ
trách truyền thông đang thảo luận.” Quản lý thở dài. Sự nghiệp của
cả nhóm vừa mới đi lên mà tin đồn không đâu cứ thi nhau ập tới.
“Em nhớ là Yewon gặp
Giám đốc lần đầu là trên đường đi ăn với bạn. Em ấy đã kể với em
như thế.” Sowon nhớ lại một chút. “Chúng ta có thể thả ra tin là em
ấy được chọn vì ngoại hình giống em
út nhất.” Cô đưa mắt nhìn quản lý. Họ thấy những tia sáng vui vẻ
trong mắt nhau.
“Được đó.” Quản lý gật gù. “Thông minh đấy, Sojung. Để
anh đi gọi điện cho Giám đốc.” Quản lý đưa tay nhận lại chiếc điện
thoại từ Sowon. Cô nàng chân dài mỉm cười, gật đầu rồi quay lại trong
phòng. Ngay lập tức, cô nhận được ánh nhìn hỏi thăm từ năm cặp mắt
khác.
“Không có chuyện gì đâu.” Sowon cười an ủi. “Quản lý
chỉ bảo Giám đốc hỏi thăm chúng ta ghi hình hôm nay thế nào thôi.”
“Khí chất Maknae* là cái gì vậy?” Một anh chàng ngạc
nhiên quay qua hỏi người đang ngồi gần mình. Đôi mắt mở lớn cộng thêm
cái đầu trọc lốc làm anh chàng trông buồn cười hết sức.
“Đại khái là khi nhìn vào có cảm giác giống như em
út của mình chăng?” Một người khác trả lời, không rời mắt khỏi màn
hình điện thoại trên tay. Ngón cái của anh ta đang chuyển động liên
tục.
“Giống như Sungjae?” Peniel tỏ ra nghi hoặc.
“Không, không, giống như Umji của Gfriend ấy.” Một anh
chàng khác đang ngồi trên sô pha đơn nói.
“Hồi này, anh dành hơi nhiều sự chú ý cho em Umji của
Gfriend rồi đấy, Changsub.” Sungjae, kẻ vốn đang nghiên cứu kịch bản
trên tay, cất lời. Nó khiến mười con mắt khác cùng tập trung lại chỗ
kẻ đang ngồi trên sô pha đơn và vừa mới phát ngôn.
“Em ấy có khí chất ấy còn gì.” Changsub phản bác một
chút. Nếu để ý kỹ, người ta sẽ nhận ra trong mắt anh chàng xuất
hiện chút ngượng ngùng, dù rằng gương mặt hay vành tai của anh chàng
chẳng hề đỏ lên một chút nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét