2. Sự cố
Một
buổi sáng tháng Chín. Sáu thành viên của Gfriend di chuyển lên xe để
đến địa điểm tổ chức sự kiện trong tình trạng vô cùng lờ mờ. Bọn
họ không hề biết rằng chỉ sau tối nay thôi, sự nghiệp của bọn họ sẽ
bước trên một con đường hoàn toàn khác. Nhưng lúc này, sau khi ngồi
lên vị trí của mình, cả sáu người nhanh chóng quay trở lại với giấc
ngủ đang dở dang của mình. Quản lý của nhóm quan sát tất cả các
thành viên thông qua kính chiếu hậu. Anh hơi thở dài một chút rồi
liếc mắt ra ngoài cửa kính ô tô. Những đám mây lớn nặng nề di chuyển
trên bầu trời. Mong là trời không
mưa, anh thầm nghĩ như thế rồi tiếp tục tập trung vào chiếc điện
thoại trên tay mình.
Sự
kiện mà Gfriend tham gia hôm nay có sân khấu tương đối lớn với không ít
khán giả. Qua cửa kính ô tô, quản lý nhanh chóng nhận ra một số fan
trung thành của nhóm đã có mặt. Anh đánh thức Sowon đầu tiên.
“Sojung,
đến nơi rồi. Gọi các thành viên khác dậy đi em.” Anh nói một cách
lạnh lùng. Sowon mở choàng mắt tỉnh. Cô trao đổi nhanh một ánh mắt
với quản lý thông qua kính chiếu hậu rồi đập nhẹ lên tay của Yerin.
“Yerin,
đến nơi rồi.”
Cô
nàng nhanh chóng mở mắt ngay khi Sowon vừa dứt lời. Yerin vẫn còn hơi
mơ mư màng màng. Nhưng Sowon không để ý lắm. Cô còn bốn phần năm chặng
đường phía trước kìa. Sowon quay người, đập nhẹ lên tay của Yuju,
người ngồi ngay sau cô.
“Yuna,
dậy đi em. Đến nơi rồi.”
Giọng
ca chính của Gfriend khua khua bàn tay một chút. Sau gần hai năm sinh
hoạt chung, Sowon đã hiểu ý nghĩa của cái khua tay này. Vì thế cô
lặp lại một lần nữa.
“Yuna,
dậy đi em. Không phải đang nằm mơ đâu. Đến nơi rồi.”
Cô
nàng rên rỉ xoay người, rồi ngồi thẳng dậy mà không hề mở mắt ra.
Yuju quay ra đằng sau mình, đập tay lên hai người đang ngồi ở cuối mà
không hề mở mắt ra.
“Eunbi
và Eunbi, đến nơi rồi. Dậy đi nào.”
Yuju
ngân nga theo một giai điệu ngẫu hứng. SinB lập tức rên rỉ một chút.
Ngồi ghế bên cạnh Yuju, Umji cũng rên rỉ theo cùng một nhịp sau khi
được Yerin đánh thức.
“Em
chưa muốn đến.” Umji mè nheo nói, khiến cho cả Yuju và Eunha cùng
cười, mặc dù hai người bọn họ vẫn còn chưa mở mắt ra nữa.
“Các
em còn ba phút chuẩn bị trước khi xe dừng hẳn.” Quản lý lúc này mới
lên tiếng. Và thế là, bằng một tốc độ khó có thể tin nổi, sáu cô gái
cùng mò tay vào balô hoặc túi xách của mình để tìm gương và đồ
trang điểm. Quản lý gật gù tỏ vẻ hài lòng.
Ba
phút sau, sáu thành viên của Gfriend đã đủ tự tin bước ra khỏi ô tô
trong tiếng chụp ảnh liên tục của các master. Thậm chí, họ còn tỉnh
táo tới mức vui vẻ tạo dáng trước ống kính máy ảnh. Mười phút giao
lưu ngắn trước sự kiện trôi qua một cách nhanh chóng. Sowon thay mặt
cả nhóm chào tạm biệt người hâm mộ rồi cùng năm cô gái còn lại xoay
người rời đi đến khu vực chuẩn bị đằng sau sân khấu.
Cơn
mưa nặng hạt trút xuống như đã được sự báo. Sowon đứng ở cửa lều
và nhìn ra ngoài trời mưa một cách lo lắng. Tháng Chín và tháng
Mười là mùa lễ hội. Nó là cơ hội tuyệt vời để họ đi trình diễn,
gặp gỡ khán giả và quảng bá cho nhóm. Nhưng những cơn mưa liên tục
mấy ngày hôm nay làm tình trạng sức khỏe của các thành viên không
được tốt cho lắm. Hy vọng cơn mưa sẽ
không kéo dài đến lúc nhóm trình diễn, Sowon nghĩ ngợi rồi quay
trở lại ngồi cùng các thành viên khác.
Tiếng
mưa rơi trên lều tạo thành thứ âm thanh làm người ta dễ chịu. Nếu lúc
này các thành viên của Gfriend đang ở trong nhà, chắc chắn họ sẽ
thích thứ thời tiết mát mát kiểu này. Tuy nhiên, vấn đề thứ nhất
là họ đang ở ngoài. Vấn đề thứ hai là họ chuẩn bị đến giờ diễn. Thành
viên nhỏ tuổi nhất – Umji, gửi ánh mắt lo lắng cho hai chị em cùng tên
Eunha và SinB. Cả hai bọn họ hơi bắt đầu sốt từ đêm qua. Tuy nhiên,
hợp đồng đã ký và bọn họ không thể vắng mặt hôm nay. Vậy nên cả hai
chỉ có thể uống thuốc rồi chuẩn bị lên diễn.
May
mắn thay, khi chỉ còn khoảng năm phút trước khi Gfriend phải lên sân
khấu thì cơn mưa bắt đầu ngớt dần. Sowon nhìn số lượng hạt mưa rơi
xuống giảm dần một cách vui vẻ. Ít nhất thì mưa đã ngớt. Như thế
còn hơn là không. Sowon gật gật đầu với quản lý rồi dẫn đầu cả
nhóm đi qua ngoài lều.
“Và
bây giờ, chúng ta hãy cùng chào đón Bạn gái của mọi người, Bạn gái
của ngày hôm nay, nhóm Yeo-ja-chin-gu.”
MC
cất cao giọng một cách hào hứng. Cả sáu người nhanh chóng đi lên sân
khấu. Mặc dù âm thanh có hơi ồn ã, ánh đèn có hơi chói mắt, sàn sân
khấu có hơi trơn, tất cả các cô gái vẫn cười hết sức rạng rỡ và lướt
mắt để tìm kiếm những người hâm mộ của mình trong đám đông ở phía
dưới.
Sàn
sân khấu có vẻ trơn hơn những gì mà Sowon cùng với quản lý và các
thành viên của Gfriend đã dự đoán. Họ liên tục trượt chân và không
giữ được tư thế một cách vững chãi. Ánh mắt của Sowon hiện lên vẻ
lo lắng rõ ràng. Và cô cũng biết mình liên tục mắc lỗi từ nãy tới
giờ. Nhưng hơn cả việc trình diễn, Sowon sợ mọi chuyện sẽ chẳng thể
hoàn toàn suôn sẻ cho đến khi kết thúc.
투명한 유리구슬처럼 보이지만
Có lẽ em trông như một hạt thủy tinh trong suốt
그렇게 쉽게 깨지진 않을 거야
Nhưng em sẽ chẳng vỡ tan một cách dễ dàng
-유리구슬 (Glass Bead)-
첫사랑 인걸까
Đây phải chăng là
tình yêu đầu tiên của em?
널 보면 두근두근대
Khi nhìn thấy
anh, trái tim em đập loạn
아무도 모르게 나만
Mà chẳng ai hay
biết
-One-
소중한 약속 때론 힘들겠지만
Những lời hứa quý giá, đôi khi thật khó
영원히 간직하고 싶은걸
Nhưng em muốn được giữ chúng mãi mãi
-하얀마음 (White)-
Gfriend
trình diễn ba bài hát mà không gặp phải vấn đề gì quá lớn. Điều
này khiến cho quản lý của nhóm cảm thấy mình sắp có thể thở ra
một cách nhẹ nhõm. Nhưng anh không thể ngờ tới được rằng, một khi
trình diễn của nhóm nhạc mà anh chịu trách nhiệm chưa kết thúc thì
thở ra lúc nào cũng là quá sớm.
Nhạc
dạo vui tươi của bài hát Me Gustas Tu vang lên. Ngay lập tức, một loạt
khán giả cùng hòa ca với nhóm. Tuy nhiên, chỉ chừng mấy giây sau, sự
hòa ca ấy đã nhanh chóng kết thúc. Điều này khiến cho quản lý vô
cùng ngạc nhiên. Anh di chuyển một chút để có thể quan sát sân khấu
rõ ràng hơn. Và càng theo dõi, lông mày của anh càng nhíu chặt. Anh
không hề muốn nhìn lên sân khấu thêm một chút nào nữa, nhưng anh phải
làm thế. Đó là nhiệm vụ của anh.
Dưới
ánh đèn sân khấu, Yuju liên tục ngã. SinB, Eunha, Umji và Yerin cũng
liên tục trượt chân. Sowon nhìn những thành viên cùng nhóm của mình
với khuôn mặt nghiêm trọng hơn bao giờ hết. Nụ cười phải có trên gương mặt của các thần tượng đã biến mất tự
lúc nào. Nhưng cả sáu bọn họ không hề để ý. Lúc này, trong đầu họ
chỉ mong sao cho bốn phút của bài hát vui tươi này nhanh chóng kết
thúc. Umji nhìn thấy những giọt lệ thấp thoáng trong mắt của Yerin
khi hai chị em đối mặt nhau. Chỉ mấy giây ngắn ngủi, hai cô gái cũng
hiểu được người kia muốn nói điều gì.
Umji
biết làm một thần tượng chuyên nghiệp, cô cần mỉm cười thật tươi trên
sân khấu. Nhưng cô sợ là mình không thể làm được điều đó, ít nhất
là trong tối nay. Bài hát càng đi vào cao trào, nỗi lo lắng mà các
thành viên của nhóm và cô bé trao cho nhau lại càng rõ ràng. Nụ cười
của họ càng lúc càng gượng gạo. Umji không thể đếm nổi Yuju đã ngã
bao nhiêu lần trên sân khấu này. Cô bé chỉ biết lặp đi lặp lại trong
đầu rằng bài hát sắp hết, bài hát
sắp hết.
Me gustas tu gustas tu
Em thích anh
수투두루 좋아해요
Em thích anh
Gustas tu 수투루 수투~루
Em thích anh…
-오늘부터 우리는 (Me gustas tu)-
Bài
hát kết thúc trong tiếng hét lớn của những người theo dõi phía
dưới. Umji có thể nhìn thấy ánh mắt lo âu của những người đứng gần
sân khấu dành cho họ. Mọi người đồng thanh hét lớn. “Không sao rồi!
Không sao rồi!” MC cũng nhanh chóng lên sân khấu để chữa cháy cho màn
trình diễn. Dù là lỗi của thời tiết thì không thể phủ nhận, nhóm
của bọn họ đã đưa một tiết mục chẳng mấy vui vẻ đến cho khán giả.
Umji
nhìn theo bóng lưng của Sowon khi trưởng nhóm của họ được quản lý
gọi ra để nói chuyện riêng. Cô bé cảm thấy thật tuyệt vọng. Chẳng
có lẽ sự nghiệp thần tượng của cả nhóm sẽ kết thúc như thế này ư?
Umji cố gắng xua đi cái suy nghĩ bi quan ấy nhưng không thể. Umji nhìn
Yuju gục đầu trong vòng tay của Yerin và biết người chị cùng nhóm
của mình đang khóc. Nhưng cô bé lại chẳng biết mình nên làm gì vào
lúc này…
Video
ghi lại sự cố trong màn biểu diễn của Gfriend trở thành video nóng
chỉ sau ba giờ được đăng tải trên mạng. Bên trong phòng họp của công ty
Source Music, các thành viên của Gfriend vẫn đang ngồi và lén dõi theo
những biến đổi nhỏ nhất trên gương mặt của giám đốc công ty và quản
lý chính của họ. Những thiếu nữ trẻ tuổi đang sợ hãi. Sân khấu trơn
trượt không phải do họ. Trời mưa cũng chẳng phải do nhóm. Nhưng từ
lúc họ về đến công ty và bị yêu cầu ngồi tập trung trong phòng họp
này, bầu không khí chẳng mấy dễ chịu.
Sau
cỡ chừng một tiếng đồng hồ, cuối cùng, gương mặt cứng ngắc của
giám đốc mới có chút thay đổi. Khóe môi bên phải hơi nhếch lên một
chút. Quản lý và giám đốc liếc mắt trao đổi với nhau một chút, rồi
quản lý của họ nói, “Ít nhất thì hiện tại, trên mạng phản ứng
không quá tệ.”
“Không
quá tệ là sao ạ?” SinB hỏi. Gương mặt vốn ít biểu cảm của cô nàng thật
lạnh lùng. Nhưng ánh mắt thì ánh lên vẻ lo lắng rõ rệt.
“Nhìn
chung là khen sự chuyên nghiệp của Yuna và cả nhóm.” Giám đốc nói. So
Sung Jin hơi dừng một chút, rồi nói tiếp. “Và mắng công ty vì không
hủy diễn hoặc làm gì đó để bảo vệ các cháu.”
Các
cô gái nhìn nhau và không biết nói gì. Một mặt, họ cảm thấy có thể
thở dài nhẹ nhõm một chút. Nhưng mặt khác, họ lại cảm thấy thật
có lỗi với mọi người trong công ty.
“Các
cháu có thể về ký túc xá nghỉ ngơi.” So Sung Jin nở một nụ cười
hiền lành và nói với cả sáu. “Mai là kết thúc đợt quảng bá rồi.
Hãy làm hết sức có thể.”
“Vâng
ạ.” Các cô gái đồng thanh đáp lời.
Cùng
lúc ấy, trong phòng ngủ của một căn hộ ở đâu đó khác tại Seoul, có
một chàng trai đang nhìn vào màn hình iPad với ánh mắt vô cùng nghiêm
túc. Đôi mắt ấy chứa đựng ngạc nhiên, lo âu, và xen lẫn sự đồng cảm…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét