2/11/13

[Fanfic/NonSA - Super Generation] Vòng xoáy: Trò chơi tội ác (chương 4)


Chương 4

Nỗi đau 


Những đau đớn lớn nhất chính là những gì ta gây ra cho bản thân mình.

Sophocles (496 BC - 406 BC), Oedipus Rex ~

~~~~~~~~Rating~M~~~~~~~~

Cánh cửa được tháo khóa và tự động mở ra một lối đi dài trong biệt thự này. Siwon quì hẳn xuống và không thể tin nổi khi nhìn thấy máu đang tràn ra từ cổ họng của người bạn thân nhất như một cuộn băng không ngừng. Mắt của Donghae mở lớn và chăm chăm hướng về phía Sooyoung, người chẳng thể làm gì ngoài việc nhìn chằm chằm vào cậu ấy. Yuri che miệng của mình lại vì shock. Nhưng sự thật là một người bạn của họ vừa mới chết, và Yuri bật khóc.

Chẳng ai nói gì trong khoảng 10 phút. Yuri tiếp tục khóc. Sooyoung tiếp tục nhìn chằm chằm và cậu như thể để đàm bảo rằng đã nhìn thấy cậu ta thực sự đã chết.

"Donghae, dậy đi!" Siwon hét lên khi anh bắt đầu di chuyển cái xác của Donghae và dùng tay nâng cậu ấy dậy.

Yuri bước về phía Siwon và ôm chặt lấy anh. "Cậu ấy đi rồi. Siwon, hết rồi."

"Không, cậu ấy vẫn ở đây với chúng ta. Cậu ấy vẫn ấm mà." Siwon nhấc cái rìu ra khỏi cổ Donghae và đưa mặt của mình lại gần ngực của cậu ấy. Anh vỗ vào má của Donghae và một nụ cười xuất hiện trên gương mặt của anh khi anh nhớ lại những kỉ niệm mà họ đã cùng sẻ chia với nhau. Họ đã luôn bên nhau mỗi khi đi tập thể hình, cạnh trạnh nhau xem ai có cơ bắp tuyệt nhất. Tất nhiên là Siwon có lợi thế hơn khi anh luôn bí mật tập luyện vào mỗi hoàng hôn, khi ở nhà, mà Donghae lại chẳng bao giờ biết về chuyện này.

"Thôi nào, tỉnh dậy đi, Donghae." Siwon lặp lại với bản thân mình và anh vổ mạn hơn vào má của Donghae.

Yuri tiếp tục khóc khi cô ôm chặt lấy Siwon. "Siwon, dừng lại đi. Anh biết chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra nữa mà."

Siwon thả Donghae ra và để cậu nằm yên nghỉ trên sàn đá cẩm thạch trắng. Anh dùng tay vuốt mắt và miệng của cậu và bời vậy, Donghae giờ giống như đang ngủ một cách thật yên bình. 

"Đó là lỗi của anh phải không?" Siwon quay sang hỏi Yuri bằng giọng rất khẽ khàng.

"Không, nó là một tai nạn. Anh chẳng muốn ai trong chúng ta phải chết. Anh chỉ cố ngăn chúng ta khỏi giết nhau và đó là lí do tại sao anh cầm lấy cái rìu đó." Yuri nhận thấy Siwon tựa đầu vào vai cô khi anh khóc, trong suốt quãng thời gian kể từ khi trưởng thành, anh khóc trong đau đớn. Thật khó để mà tiếp nhận rằng anh đã gián tiếp gây ra cái chết của người bạn thân nhất của mình. Tất cả chỉ bởi kế hoạch ngu ngốc của anh đã dẫn đến thảm kịch này. Ai đã nghĩ rằng anh có thể tìm ra giải pháp? Anh đã buộc phải chấp nhận kể từ khi bắt đầu, buộc phải tham gia cái trò chơi độc ác được dàn dựng bởi kẻ bắt cóc họ.

Sooyoung lắp bắp chỉ về phía cánh cửa mở. "Cái cửa đã mở. Chúng ta có thể đi. Hãy rời khỏi đây thôi."

"Sooyoung, cậu không thể thấy là Siwon đang đau đớn vì cái chết của Donghae sao? Cậu có thể đi một mình nếu cậu muốn. Hoặc để anh ấy bình tĩnh lãi trước đã." Yuri tức giận và không thể hiểu Sooyoung, từ một người mà cô luôn yêu mến và ngưỡng mộ, mà giờ đã trở thành một người bạn thân mà cô chẳng hề biết như thế nào. Tại sao cô ấy có thể biến thành một con quái vật như vậy chỉ trong ba tiếng với trò chơi này?

"Thật vô ích khi cứ ngồi đây và khóc vì cái chết của cậu ấy. Hãy nhìn theo một hướng khác, Donghae chết vì một điều tốt đẹp hơn. Bởi cái chết của cậu ấy mà giờ ba chúng ta có thể sống!" Sooyoung đã đúng theo cách riêng của cô và chẳng có cách nào để Yuri và Siwon phủ nhận điều này. Họ đều biết tận sâu trong tim mình, cái chết này là không thể tránh được nhưng họ chỉ không thể là người làm điều đó. Sooyoung và Donghae thì có thể, và Donghae phải trả giá bằng chính mạng sống của mình.

Siwon đứng dậy và nắm chặt lấy vai Sooyoung. "Sooyoung, mình không thể tin là cậu đã muốn giết Donghae. Cậu có thể đã giết cậu ấy nếu không bởi tai nạn kia."

Sooyoung nhìn thẳng vào mắt của Siwon. "Người đàn ông mang mặt nạ đã đúng. Tại sao ba người vô tội lại phải chết với cậu ta? Cậu ta chắc chắn là kẻ có tội bởi cậu ta đã thuê người đâm Yoona. Cậu ta là người duy nhất không thể phản hồi với lời buộc tội hướng về phía mình và phản ứng mạnh mẽ của cậu ta chính là minh chứng rõ ràng nhất cho tội lỗi."

Siwon thả Sooyoung khi anh nhận ra những gì cô nói hoàn toàn có lí. Anh biết chắc chắn là mình hoàn toàn vô tội. Anh biết Yuri ở đâu khi em kế của cô ấy gặp tai nạn ở nhà tám tháng trước. Có lẽ hoặc Sooyoung, hoặc Donghae là người có tội. Nhưng theo cái cách mà Donghae nhìn anh lúc trước, anh có thể thấy sự buồn bã và bứt rứt trong mắt của cậu ấy. Donghae có lẽ là kẻ có tội trong số họ.

Siwon nhìn xác Donghae một lần cuối cùng và bước ra khỏi phòng, Sooyoung và Yuri lặng lẽ theo sau. Một phần của hành lang mà họ không nhìn thấy trước đó là cầu thang dẫn xuống tầng dưới. 

"Nhanh lên, đi thôi! Có lẽ chúng ta sẽ thoát được ra khỏi đây!" Sooyoung chạy lên trước Siwon, người đang ngập ngừng đi bên cạnh Yuri.

"Em có cảm giác không ổn về chuyện này," Yuri nói khi cô rùng mình sợ hãi. "Em không nghĩ hắn sẽ để chúng ta đi. Hắn đã nói đây mới là phần đầu tiên."

Ba người bước xuống chiếc cầu thang. Bởi cái biệt thự này có lẽ đã được xây hơn năm mươi năm rồi nên chiếc cầu thang khẽ kêu cọt kẹt khi họ bước xuống. Tầng dưới tối tăm và họ đang hoảng sợ trong khi tìm xem chuyện gì xảy ra tiếp theo.

Một cách cửa hiện ra ở tầng hai khi bóng đèn tròn phía trên bật sáng.

"Mình thực chẳng muốn bước vào một căn phòng nào nữa." Yuri cảm thán nhưng Sooyoung đã kéo cô vào đó, và Siwon tiếp bước trong vô vọng sau họ. Bản năng chống đối trong họ muốn làm ngược lại với những gì đã được đặt ra, nhưng họ biết vào lúc này, chẳng có lối thoát trừ khi họ tiếp tục làm theo những gì đã được sắp xếp sẵn cho họ.

Họ bước vào căn phòng đen như mực. Khi cánh cửa phía sau họ đóng lại và khóa vào, lập tức căn phòng sáng lên, có một cái bình, một con dao Thụy Sĩ, một cái cân và một máy thu âm ở trên mặt bàn.

"Đó... có lẽ là thông điệp gửi cho chúng ta." Sooyoung lê bước về phía cái bàn và cầm cái máy thu âm lên rồi nhấn nút chạy.

"Chào mừng đến phần thư hai của trò chơi, nơi mà tôi gọi là Phòng Hy sinh. Trong phần này, các người có ba phút để đổ cho cái lọ kia nặng đủ 10 ounces*, không tính cái dao và cái máy thu âm. Phần hay nhất của trò chơi này là không phải tất cả mọi người phải tham gia vào trò chơi này. Nếu các người hoàn thành nó trong vòng ba phút. Các người thắng. Nếu không, các người sẽ phải chấp nhận một hình phạt mà tôi sẽ chỉ công bố khi kết thúc. Thời gian của các người bắt đầu bây giờ."

Ngay trước khi họ hiểu chuyện gì đang xảy ra, chiếc đồng hồ đếm ngược trên tường bắt đầu chạy.

___________

(*) 10 ounces ước chừng khoảng 300g, hay là khoảng 3 lạng như dân Việt nhà mình hay dùng.


Hết chương 4

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét