Chương 3
Sự phán xét
Họ có thể thấy rất ít cái đã thực sự xảy ra, nhưng người ta sẽ vội vàng đóng khung bản án theo những gì dường như đã xảy ra. ~ Robert Southey
~~~~~~~ Rating ~ M ~~~~~~~~~
“Kể cả những gì hắn nói là đúng và trong chúng ta có một kẻ đã giết người, chúng ta cũng không nên giết nhau.” Siwon nói với những người đang cùng chung số phàn với mình. Anh biết rằng anh không thể làm hại bất cứ ai trong số những người bạn của mình ở đây, kể cả nếu đó có nghĩa là anh sẽ phải từ bỏ mạng sống của mình ở nơi này.
“Không ai trong chúng ta có thể là kẻ giết người. Tên khốn bệnh hoạn và điên cuồng kia đang khiến chúng ta lầm tưởng khi nói về trò chơi xáo trộn hay gì đó của hắn! Chúng ta không thể gục ngã trước nó!” Đây là lần đầu tiên Donghae đóng góp một cái gì đó có lý kể từ khi họ rơi vào hoàn cảnh này. Cậu chỉ buộc phải sử dụng chất xám của mình khi mạng sống của cậu bị đe dọa.
Sooyoung gật đầu. “Donghae nói đúng. Chúng ta không thể tin bất cứ điều gì mà gã đeo mặt nạ đó nói! Chúng ta làm bạn lâu rồi và chúng ta có thể biết quá rõ tính cách của nhau. Các cậu là những người mà mình tin tưởng nhất, hơn cả gia đình mình nữa.”
“Mình không muốn đóng vai trò của Chúa cứu thế ở đây nhưng Sooyoung, cậu nói với mình rằng Kyuhyun đã đánh cậu sau khi cậu dọa sẽ chia tay với anh ấy. Cậu muốn anh ấy xía ra khỏi đời cậu nhưng cậu đã không thể…” Yuri khẽ nói. Cô biết cô ấy đã lừa dối bạn bè của mình để nói bóng gió rằng Kyuhyun đã chết một cách ngẫu nhiên. Cô biết rằng thật khó để tiếp tục nhưng cô biết mình phải nói điều này bây giờ hoặc không bao giờ nói ra nữa. Cô không thể phủ nhận rằng cái chết của Kyuhyun nhiều hơn là một tai nạn.
“Cậu chưa bao giờ nói với bọn này về điều đó,” Siwon ngạc nhiên nói còn Donghae thì nhìn chằm chằm vào Sooyoung, người bây giờ đang có rất nhiều điều cần giải thích.
“Đúng thế, mối quan hệ hạnh phúc giữa mình với Kyuhyun đều là giả tạo. Ba tháng sau khi bắt đầu mối quan hệ này, anh ta bắt đầu đánh mình mỗi khi uống quá chén. Anh ta thậm chí đã cưỡng bức và lấy đi sự trong trắng của mình. Sau đó, anh ta đã chụp những bức ảnh khỏa thân của mình và đe dọa sẽ gửi chúng cho tất cả mọi người ở trường nếu mình không nghe lời anh ta. Mình thực sự đã tạ ơn Chúa khi anh ta chết ở Nepal. Nó giống như kiểu mọi vấn đề của mình đều đã được giải quyết và mình đã được an toàn.”
Sooyoung không thể tin là cô có thể nói với những người bạn của mình toàn bộ sự thật. Cô đã muốn giữ kín bí mật tăm tối và bẩn thỉu tới lúc xuống mồ, bỏi người còn lại biết được chuyện này là một người đã chết. Nhưng bởi cái trò chơi khốn khiếp mà cô bắt buộc phải tham gia này, cô không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc thừa nhận nó để cứu mạng chính mình.
“Sooyoung, mình không muốn làm cậu tổn thương thêm. Nhưng điều này có thể chính là động cơ duy nhất khiến cậu giết người.” Donghae ngạc nhiên về nhưng gì cô ấy nói, và đó là tất cả những gì cậu có thể nghĩ ra vào khoảnh khắc ấy. Cậu biết cách lựu chọn từ ngữ của mình có thể hơi quá quắt và cậu không cố ý chỉ ra rằng Sooyoung chính là kẻ đã gây ra tội ác. Thực ra cậu hi vọng cô ấy chính là kẻ có tội, hoặc không thì những người còn lại tin rằng đó là cô ấy để cậu có thể không trở thành mục tiêu trước tiên, khi những người bạn quyết định chống chọi lại với nhau.
Sooyoung ngồi xuống sàn và cười. “Lee Donghae, nếu cậu nghĩ tôi có động cơ giết người thì cậu cũng vậy thôi. Cậu lo sợ rằng đứa trẻ có thể ảnh hưởng đến sự nghiệp của mình, và rằng bố cậu sẽ nghĩ cậu chưa đủ trưởng thành để tiếp quản công việc kinh doanh của ông ấy.”
Donghae xiết chặt nắm tay của mình, những móng tay đâm sâu vào da thịt cậu. “Cậu biết mình sẽ không bao giờ làm tổn thương Yoona mà. Mình yêu cô ấy.”
“Donghae, cậu có thể lừa chính bản thân nhưng cậu không thể lừa mình được đâu. Jessica đã nói với mình chuyện xảy ra hôm tiệc sinh nhật cậu ấy. Cậu đã làm chuyện đó với cô ấy. Cậu đã lừa dối Yoona, sao cậu có thể khẳng định rằng mình yêu cô ấy cơ chứ?” Yuri đã rất phẫn nộ khi Jessica kể với cô ấy chuyện này hai tuần trước. Yuri đã không thể tin rằng một người mà cô luôn ngưỡng mộ lại đi lừa dối người bạn thủa thơ ấu của mình như thế. Yuri chính là người đã giới thiệu Yoona với Donghae và từ đó, cô bắt đầu tự hỏi rằng có phải cô đã gián tiếp hủy hoại cuộc sống của Yoona hay không.
“Đó là hiểu nhầm. Mình biết điều thế. Giữa bọn mình chẳng có chuyện gì xảy ra hết. Mình yêu Yoona, mình khẳng định điều đó. Kwon Yuri, cậu không nên hành động như thể cậu hoàn toàn vô tội. Cậu chính là người có nhiều lợi ích nhất nếu em cậu chết. Cậu sẽ toàn quyền thừa kế tài sản của bố cậu khi em gái cậu chết.” Donghae bây giờ đang chỉ tay thẳng vào Yuri, người đã cố buộc tội cậu.
“Cậu thực sự nghĩ rằng tiên quá quan trọng với mình đến mức có thể gián tiếp giết một đứa trẻ? Mình thực sự là người như thế trong mắt cậu sao?” Yuri cay đắng khi biết Donghae nghĩ về mình theo cách đó. Ừ, đúng là cô yêu tiền. Tiền có thể mua được những thứ mang đến cho cô hạnh phúc như quần áo, giày dép đắt tiền và những chiếc túi hàng hiệu.
“Dừng lại đi mọi người, chúng ta vừa mới đồng ý điều gì? Chúng ta đang dựa vào tình bạn vững chắc của mình để thoát khỏi chuyện này. Và bây giờ thì mọi người lại hoàn toàn đổ tội cho nhau một cách mất trí. Chúng ta cần tin tưởng nhau. Nếu không, chúng ta sẽ để kẻ kia chiến thắng trò chơi này. Đây là những gì hắn muốn. Đây là những gì mà hắn đã lên kế hoạch! Hắn chắc đang cười lớn khi thấy chúng ta đối chọi với nhau thế này.” Siwon biết lúc này, anh là người duy nhất trong căn phòng này không điên đến mức đi chống lại những người khác. Nhưng anh biết nếu bất cứ ai trong họ nhặt lấy chiếc rìu kia và đe dọa anh, anh sẽ chống lại kẻ đó, kể cả khi có nghĩa là giết người.
“Hắn muốn chúng ta chơi trò chơi của hắn! Đó là luật! Chúng ta có thể ngồi đây đến khi cái đồng hồ kia kết thúc đếm ngược và tất cả chúng ta đều chết. Sẽ tốt hơn nếu có ai đó trong chúng ta chết thay vì cả bốn!” Donghae hét lên với Siwon và túm lấy cổ áo của anh. Siwon nhắm mắt lại và không thể tin nổi tai mình.
“Sao cậu có thể nói thế? Cậu thực sự sẽ giết một trong tụi này để sống sót?” Yuri cũng không thể tin nổi. Cô tiến đến và tát thật mạnh vào mặt Donghae.
“Đó là cách duy nhất mà tôi có thể nghĩ ra. Nếu còn cách khác thì cô nói với mấy người khác đi!” Donghae nói một cách vô cùng bình tĩnh. Cậu đi đến một góc và ngồi xuống, vòng tay ôm lấy đầu gối mình. Cậu vẫn mở mắt nhìn mọi người chăm chú và ngẩng cao đầu, để phòng ngừa bất cứ chuyện gì có thể xảy ra.
Sooyoung vẫn ngồi tại chỗ của mình.
Yuri ngồi dựa vào tường và đặt cả cơ thể mệt mỏi của mình tựa lên đó. Cơ thể cô đang mệt mỏi và có dấu hiệu thiếu nước, trong khi đầu óc của cô cũng không khá hơn là bao.
Siwon biết rằng ở đau đó có giải pháp cho tất cả chuyện này, anh vừa mới nghĩ đến một hướng. Nếu anh muốn bước ra khỏi nơi này và phòng ngừa những người bạn của mình giết nhau, tất cả phải dựa vào anh. Anh tiếp tục nhìn cái đồng hồ đềm ngược và đến khi chỉ còn khoảng ba mươi phút thì anh chắc chắn đó là hành động mà anh phải làm.
Siwon di chuyển đến chỗ Yuri bởi anh cảm thấy cô có lẽ là người duy nhất có thể giữ được bình tĩnh khi nói chuyện với anh lúc này.
“Yuri, anh nghĩ Sooyoung và Donghae đã đi qua xa. Họ là những người có thể mất ý chí bất cứ lúc nào và anh sợ một trong số họ sẽ đi giết người khác. Có lẽ anh nên nhặt lấy cái rìu để đảm bảo không ai trong họ chạm vào nó trước.” Siwon thì thầm vào tai Yuri.
Yuri mệt mỏi nhưng cô có thể nghe thấy rõ ràng kế hoạch của anh. Nó có vẻ là kế hoạch tốt nhất mà họ có.
“Ok, cẩn thận.”
Siwon đứng dậy và đột ngột chạy đến bên cái bàn để nhặt lấy cái rìu. Sooyoung và Donghae nhảy dựng lên vì hành động bất ngờ của anh.
“Vậy sau mọi chuyện đã nói thì cậu là là người đầu tiên đi giết người khác?” Donghae hỏi và không thể tin khi nhìn Siwon cầm lấy cái rìu, có được sức mạnh để giết bất cứ ai trong số họ.
“Không, mình chỉ muốn đảm bảo không ai trong hai cậu cầm được thứ này trước. Nhìn các cậu đi! Các cậu đã sẵn sang tin rằng một trong có chúng ta là kẻ phạm tội và mình sẽ không mạo hiểm để ai đi giết người khác.” Siwon nắm chặt lấy cán rìu và đảo mắt qua lại giữa Sooyoung và Donghae, còn Yuri đang đứng quan sát.
“Không, nếu chúng ta muốn ra khỏi đây, chúng ta cần giết ai đó. Mình đã ngồi xuống và nghĩ đến chuyện này. Donghae là kẻ có tội bởi cậu ta là người duy nhất hoảng sợ khi nghe thấy câu chuyện về mình.” Sooyoung nói.
“Sooyoung, cậu điên hả?” Yuri hét lên với người bạn của mình, hi vọng có thể khiến cô ấy hiểu ra một chút. Nhưng Sooyoung đã hoàn toàn mất trí và cô bật cười một cách máy móc rồi tiến về phía Siwon, cố giành lấy cái rìu trong tay anh.
“Không, Sooyoung mới là người có tội. Mình luôn nghi ngờ về cái chết của Kyuhyun. Mình phải báo thù cho anh bạn của mình!” Donghae cũng tiên về phía Siwon, và giờ thì cả ba người họ cùng bâu quanh thứ vũ khí đó.
Siwon đang vật lộn để giữ lấy cái rìu còn Sooyoung và Donghae thì lại muốn giật nó ra khỏi tay anh. Donghae khỏe hơn Sooyoung nên cậu có chút lợi thế. Cái rìu gần như rời khỏi tay Siwon và Donghae kéo nó gần lại phía mình. Sooyoung cố chạm vào cái rìu nhưng thay vì thế, cô lại mất thăng bằng và ngã vào Siwon. Yurin, người vẫn đang nhìn mọi chuyện diễn ra, đã thấy một cảnh rùng rợn khi cái rìu rơi thẳng vào cổ Donghae và máu phụt ra từ đó, thấm ướt sàn đá trắng dưới chân cô.
Hết chương 3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét