20/3/18

[Fanfic - NonSA - Umji (Gfriend)/Changsub (BTOB)] Phía sau sân khấu (6)

6. Đài Loan


Màn trở lại của Gfriend với album đầy đủ đầu tiên của nhóm tiếp nối thành công của Rough và giành được sự hưởng ứng nhiệt tình từ phía công chúng cũng như người hâm mộ của nhóm. Sáu cô gái của Gfriend choáng ngợp với thành công ấy vô cùng. Họ phải liên tục tự nhắc nhau rằng, họ mới chỉ là một nhóm nhạc chưa đầy hai năm tuổi mà thôi. Và họ còn rất rất nhiều thứ phải làm.

Đêm cuối cùng của tháng Chín, sáu cô gái của Gfriend cùng nhau lên máy bay để tới Đài Loan. Sau khi tất cả các thành viên đã sắp xếp xong đồ đạc của mình trong khách sạn, họ quyết định tập hợp lại và luyện tập lại một chút trước khi nghỉ ngơi. Trong khi xuống tầng để đến phòng của stylist, Umji cảm thấy chân mình hơi nhói lên một chút. Nhưng cô bé lờ nó đi và tiếp tục trò chuyện với SinB.

“Cậu thấy cái này thế nào?” SinB chìa cho Umji xem một tấm ảnh tự sướng mới của mình.

“Cậu định đăng nó lên SNS của nhóm hay fancafe?” Umji nhìn SinB với ánh mắt kiểu mình thừa biết cậu rồi nhé.

“Chưa biết, chỉ là mình định đăng nó lên thôi. Trông được đó chứ.” SinB ngắm ngắm nghía nghía. “Mà cậu không định đăng gì sao? Đến Đài Loan rồi mà.”

“Ừm, tẹo nữa mình định phát trực tiếp trên Vapp một lát.” Umji chia sẻ ý định của mình. Ngay lập tức, cô bé nhận được sự đồng tình của SinB.

“Được đó.” SinB khen ngợi rồi cắm cúi viết caption để đăng ảnh lên SNS. Umji chú ý tóm lấy cánh tay của cô bạn cùng tuổi khi bước ra ngoài thang máy.

“Cậu có thể đợi vào phòng chị Minyoung rồi đăng ảnh cũng được mà.” Umji nhắc nhở nhẹ nhàng.

“Mình không đợi được.” SinB bật cười giải thích rồi tắt màn hình. Dù sao thì cô nàng cũng đăng ảnh xong rồi.



Sau khi luyện tập lại một lượt các bài hát sẽ trình diễn cho ngày hôm sau, sáu cô gái về phòng nghỉ ngơi. Umji mở Vapp để phát trực tiếp mà không hề báo trước với fan. Cô bé nhìn những nhận xét nhảy lên liên tục và mỉm cười. Người hâm mộ thật đáng yêu, cô bé nghĩ như thế.

“Tụi mình đã ở Đài Loan rồi này.” Umji nói với màn hình. Ở cách đó 1484 cây số, một chàng thanh niên đang nhìn chăm chú vào màn hình, mỉm cười đầy ngớ ngẩn khi thấy Umji chăm chú đọc nhận xét của người hâm mộ.

“Lần này tụi mình ở phòng riêng.” Umji hơi bĩu môi một chút rồi hỏi. “Các cậu có muốn gặp những thành viên khác của Gfriend không?”

Umji bước ra khỏi phòng, bấm chuông phòng bên cạnh rồi vội vàng núp đi. Bên trong căn phòng kia, Yuju hơi ngạc nhiên khi nghe thấy tiếng chuông. Cô nàng nhìn qua màn hình iPad của mình rồi nở một nụ cười hết sức bí hiểm.

Umji vui vẻ nhìn ghé mắt nhìn khi thấy Yuju tìm kiếm người ở ngoài phòng. Rồi cô bé bất thình lình nhảy ra khỏi chỗ nấp, với kỳ vọng rằng Yuju sẽ phải giật mình sửng sốt hay đại loại thế. Và tất nhiên, Yuju không hề làm cô bé thất vọng. Umji vui sướng và nở nụ cười thật thỏa mãn khi thấy vẻ mặt của Yuju. Tuy nhiên, ngay khi vừa vào phòng của Yuju, cô bé nhìn thấy màn hình iPad đang phát sóng trực tiếp. Umji hơi bĩu môi. Còn Yuju thì phá lên cười. Một loạt nhận xét của người hâm mộ liên tục nhảy lên.


Umji dễ thương quá đi.

Yuju thật là tốt bụng mà.

Umji đáng lẽ phải nhớ rằng các thành viên khác cũng có thể xem Vapp chứ.

….


Umji hít một hơi rồi nhìn vào màn hình và nói, “Mình tạm biệt chị Yuju và sang phòng SinB đây. Các cậu có tò mò về phòng của SinB không?”

Cô bé tỏ ra hết sức bình thản. Đôi tai đang nóng rần nhưng Umji thấy thật may là mái tóc đã che giấu hết điều đó. Cô bé vẫy vẫy tay với Yuju rồi bước ra ngoài và đi về phía phòng của SinB. Lúc này, SinB đang nghe nhạc trong phòng mình. Khi nghe thấy tiếng chuông, cô nàng hơi ngạc nhiên một chút và nhòm qua mắt mèo gắn trên cửa phòng. Khi nhìn thấy gương mặt của Umji, SinB nở một nụ cười rồi mở cửa.

“SinB đang nghe nhạc này.” Umji nói với người hâm mộ thông qua Vapp.

“Chào mọi người.” SinB cười thật tươi và nói với màn hình. Rồi hai cô bạn cùng tuổi vui vẻ tận hưởng âm nhạc với nhau. Cả hai cùng phá lên cười vì những hành động ngớ ngẩn của chính bản thân mình. Rồi họ lại trêu chọc nhau vì những bình luận liên tục của người hâm mộ



Chàng trai đang theo dõi trực tiếp ở cách đó gần một ngàn năm trăm cây số cũng nhoẻn miệng cười và không rời mắt khỏi màn hình. Cho đến lúc Umji quyết định chấm dứt phát sóng và chào tạm biệt với người xem, anh chàng mới nhận ra là mình chưa hề ăn tối. Anh chàng cố gắng lờ đi cơn đau dạ dày của mình và chăm chú vào từng phút cuối cùng của buổi phát sóng. Cho đến khi màn hình thông báo phát sóng trực tiếp chấm dứt, anh chàng mới quyết định ra khỏi phòng mình và vào bếp.

Eunkwang nhìn kẻ vừa bước vào bếp với gương mặt thất thần. Anh tò mò hỏi, “Cậu làm gì mà nãy không ra ăn thế?”

“Bận chút chuyện.” Chàng trai trả lời.

“Bận gì?” Eunkwang tiếp tục hỏi. Đôi mắt hiện lên vẻ lo lắng khi thấy chàng trai đưa tay khẽ xoa bụng mình. “Cậu phải ăn đúng giờ chứ.”

“Không có gì.” Chàng trai nhoẻn miệng cười rồi bỏ thức ăn vào lò vi sóng và bấm nút. Rồi một lần nữa, chàng trai ấy lại chìm vào trong hồi tưởng và suy nghĩ của mình. Anh không chú ý tới ánh mắt lo âu xen lẫn không hài lòng của trưởng nhóm của mình. Anh cũng chẳng hề chú ý tới hai thành viên khác đang ngồi yên lặng trong phòng khách tự nãy tới giờ vẫn dành trọn sự tập trung cho anh. Chàng trai ấy vẫn chỉ mải mê theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình.



Umji kết thúc phát sóng rồi quay sang nói với SinB, “Cảm ơn cậu nha.”

“Cảm ơn gì chứ. Hâm à?!” SinB đảo tròng mắt như thể Umji vừa nói điều gì đó hết sức kỳ cục. Nhưng cô bé biết ý của Umji là gì. “Cậu làm tốt mà.” SinB nói thêm.

Umji chỉ biết cười. Cô bé không phải là một người đủ mạnh dạn hay thú vị để một mình dẫn dắt cả buổi phát sóng. Cô bé cũng chẳng phải là người được yêu thích nhất trong nhóm. Cô bé chỉ đơn giản là thành viên nhỏ tuổi nhất và xấu nhất nhóm mà thôi. Mặc dù các thành viên khác thường xuyên tán dương và động viên Umji, nhưng cô bé vẫn chẳng thể bỏ qua những bình luận tiêu cực về mình mỗi lần Gfriend lên báo.

“Ừm, mình biết rồi.” Umji nhẹ nhàng đáp lời. “Ngủ ngon nha.” Cô bé nói với SinB và nhận được cái nhìn theo kiểu sao-hôm-nay-cậu-văn-nghệ-thế của cô bạn. Umji bật cười rồi vui vẻ nhảy chân sáo ra cửa. Nhưng, một cơn đau nhói lên. Umji giật mình và quỵ gối xuống trong ánh mắt ngạc nhiên của SinB.

“Cậu không sao chứ?” SinB bật dậy khỏi giường của mình. Cô bé vội vàng đỡ Umji lên và đưa cô bạn ngồi lên giường. “Cậu ở yên đây, để mình đi gọi anh quản lý và chị Sowon.”

“Đừng, mình chỉ cần về phòng uống thuốc giảm đau thôi.” Umji níu lấy tay của SinB.

“Không được, cậu ở yên đây cho mình.” SinB nói một cách nghiêm khắc rồi bước ra khỏi phòng để đi gọi quản lý cũng như nhóm trưởng của họ.



“Em bị đau từ bao giờ thế Yewon?” Sowon hỏi với ánh mắt đầy nghiêm túc. Cô không thể tin nổi chuyện Umji chấn thương hay gì đó mà cô lại chẳng hay biết ngay lập tức. Đáng lẽ mình phải chú ý hơn chứ, Sowon thầm tự trách bản thân.

“Một hay hai hôm trước gì đấy.” Umji khẽ khàng trả lời. Ngay lập tức, SinB nhíu mày. Anh quản lý và Sowon trao đổi với nhau một ánh mắt, rồi quyết định đi gọi điện thoại cho giám đốc của họ.

“Em phải nói với bọn chị khi bị đau chứ. Cái tật giấu bệnh này của em bao giờ mới bỏ được đây?” Sowon nói một cách không-hề-vui-vẻ.

“Em cho rằng nó sẽ hết sớm thôi. Tại vì mấy hôm nay em tập nhảy hơi nhiều.” Umji tiếp tục giải thích.

“Nếu thế thì sao hôm nay cậu còn quỵ xuống nữa.” SinB nghiêm trang nói. Đúng lúc này, bốn thành viên còn lại của Gfriend cùng bước vào phòng của SinB. Yerin và Eunha nghiêm túc đi đến hai bên Umji, họ hoàn toàn khác với vẻ đáng yêu thường thấy trên sân khấu.

“Rốt cục là chuyện gì xảy ra vậy?” Yerin hỏi, còn Eunha khoác tay lên vai của Umji. Không hiểu sao, tự nhiên cô bé cảm thấy thật tội lỗi xen lẫn tủi thân. Umji khịt mũi, cố gắng để nước mắt không trào ra.

“Em cũng không rõ nữa. Đùi của em đau. Chắc cũng được hai ba hôm gì đó. Nhưng em nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi.” Umji khẽ khàng nói với Yerin mà không hề ngẩng đầu lên nhìn cô chị cùng nhóm. “Mai em uống thuốc giảm đau là được mà.”

“Thuốc giảm đau không phải là vạn năng.” SinB nói và lắc đầu với vẻ không hề đồng tình một chút nào.

“Chỉ ngày mai thôi?” Umji ngước mắt lên và mặc cả. Lúc này, cả năm thành viên còn lại trong nhóm đều nhận ra trong mắt của cô Út nhóm mình đã ngân ngấn nước tự bao giờ.

“Đau lắm hả em?” Sowon hơi sốt ruột.

“Không…” Umji lắc đầu, nhưng đôi mắt của cô bé lại thể hiện điều ngược lại.

“Em….” Sowon định nói gì nữa nhưng rồi lại thôi. Cô quay người và bước ra ngoài để thảo luận với quản lý, để lại bốn thành viên khác đầy lo âu cùng với một cô bé đã đong đầy nước mắt trong phòng.





Bốn giờ chiều, buổi fan-meeting đầu tiên của Gfriend ở Đài Loan chính thức được bắt đầu. Người hâm mộ vô cùng háo hức bước vào hội trường. Nhưng tất cả Buddy Đài Loan có mặt ở đây ngày hôm nay, cũng như toàn bộ các Buddy khác không thể ngờ được rằng, sau chấn thương của SinB, họ sẽ phải chứng kiến một thành viên khác chấn thương ngay trước mắt mình…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét