15/11/13

[Fanfic/NonSA - Harry Potter/Hermione Granger] Vòng tay thiên thần (Hoàn thành)


Tác giả: KatFay

Tên gốc: Arms of an Angel

Nguồn: fanfiction.net

Người dịch: Stella

Tuyên thệ:

Trích lời tác giả: “Tôi không sở hữu Harry Potter và tôi cũng không sở hữu “In the Arms of an Angel” của Sarah McLachlan. Để có thể cảm nhận được nhiều nhất, khuyến khích bạn bật bài hát này làm nhạc nền khi đọc câu chuyện này.”

Của người dịch: “Stella không sở hữu fic này, cũng không sở hữu Harry Potter TT.TT Nhưng bản dịch này là tâm huyết của mình. Vì vậy, nếu có muốn khuân nó đi đâu hay sử dụng nó ở chỗ nào khác, làm ơn nói với mình một tiếng. Chân thành cảm ơn.”

Rating: K+

Tình trạng: Hoàn thành

--------------------------


Anh ấy chết. Thật khó mà tin rằng một người luôn nổi tiếng vì sống sót như anh ấy lại có thể chết. Nó không giống như kiểu cậu ấy chẳng còn lí do gì mà sống hết. Tất cả bạn bè của anh đều đã chết, hoặc cứ tiếp tục sống. Kể cả cô cũng cưới Ron. Cô không hề gặp anh trong suốt hai tháng trước cái chết của anh. Cô đoán có lẽ cô là người lừa dối anh nhiều nhất, nhiều hơn bất kì ai khác. Thế giới không còn cần vị cứu tinh của họ nữa, vì thế họ bỏ mặc anh lại và tiếp tục cuộc sống của riêng mình.


Dành trọn thời gian của em để chờ đợi một cơ hội thứ hai
Cho sự lầm lỗi, và nó sẽ trở nên hoàn thiện
Nhưng luôn luôn có vài lí do khiến ta cảm thấy không ổn
Và thật khó khăn khi ngày dài kết thúc.


Harry không điên. Kí ức về cuộc chiến vẫn cứ ám ảnh anh. Họ sẽ không lấy đi những kí ức. Họ không muốn nhớ về nó, những có vài người trong số họ phải nhớ. Đáng lẽ họ có thể lấy chúng ra. Và có lẽ sau đó anh ấy không phải chết sớm như vậy.


Tôi cần những thứ khiến mình phân tâm, ôi sự giải thoát tốt đẹp
Những kí ức kia thấm vào từ từng mạch máu của tôi
Chúng có thể trống rỗng và có thể
Tối nay, tôi sẽ tìm thấy cho mình chút bình yên


Cô biết rằng anh hiếm khi ở nhà, anh uống nhiều tới mức khiến bản thân mình chìm vào sự lãng quên mỗi đêm. Thật đau lòng khi nhìn thấy anh như thế. Kia là lớp mai của người chiến binh ư? Anh chẳng còn gì giống với cậu bé mà cô đã từng biết. Cô đáng lẽ nên ở đó và giúp anh, nói chuyện với anh và đến thăm anh nhiều hơn. Cô đáng lẽ không nên cố quên đi kí ức về cuộc chiến và những vết thương nó đem lại. Cô nên để ý nhiều hơn.


Trong vòng tay của một thiên thần bay đến từ nơi này,
Từ  trong căn phòng khách sạn tối tăm và lạnh lẽo, và sự vô tận mà em sợ hãi
Em được đẩy ra từ đống đổ nát trong ảo tưởng yên lặng của mình
Em nằm trong vòng tay của thiên thần, và có lẽ tìm được bình yên ở nơi đây


Cơn mưa đổ xuống, rải đều lên ngọn đồi cỏ. Một cành liễu phất phơ, đung đưa cùng với những giọt mưa. Nước mưa lạnh lẽo chạy xuống lưng cô, chảy lên cả những bông hồng trắng trong tay côNhững cánh hoa mỏng manh giờ cuối cùng cũng có cơ hội chống lại với sự khắc nghiệt và lạnh lùng của mưa. Cô đưa tay di chuyển mấy cành liễu đang che tầm mắt của mình, và nhìn thấy một ngôi mộ đơn độc.


Những con đường thẳng tắp kia khiến em mệt mỏi
Nhưng mỗi khi em quay đầu, còn đó những con kền kèn to lớn và những kẻ đang rình rập sau lưng
Cơn bão tiếp tục gào rú, em tiếp tục dựng lên những lời nói dối
Nhưng thật ra, những gì em bịa ra chính là tất cả những thứ em còn thiếu.


Anh luôn nói với cô rằng anh vẫn ổn qua mỗi cuộc điện thoại không thường xuyên của họ. Anh không làm việc cho bộ nữa. Anh nhận được tiền trợ cấp hàng tháng, và anh có cả đống vàng trong tài khoản của ba má và chú Sirius để lại. Anh không cần phải làm việc nữa. Cô đáng lẽ phải biết rằng anh đang nói dối. Không, thực ra cô biết, nhưng đáng lẽ cô phải làm gì đó. Cô đã chắc chắn rằng anh sẽ đến tìm cô nếu có chuyện gì không ổn.


Điều đó chẳng tạo ra một khác biệt nào cả, chạy trốn một lần cuối thôi
Thật dễ để tin rằng
Trong sự điên rồ mà ngọt ngào này, ôi những vinh quang buồn bã
Lại khiến tôi quì gối.


Cô đã ngạc nhiên, giống như mọi người còn lại của thế giới này, khi tin tức ấy đến tai cô. Những dòng tin mà không ai có thể tưởng tượng ra được. Harry Potter chết. Điều này dường như là không thể. Không phải anh chính là cậu bé sống sót sao, vậy thì anh chết như thế nào chứ? Cô đã ngã ra trên chiếc ghế ăn trong bếp. Cô đáng lẽ phải biết. Đầu tiên, cô cảm thấy bản thấy mình bị lừa dối, tại sao anh không nói gì với cô? Nhưng cô lại nhớ về những cuộc điện thoại không hồi đáp ấy. Cô nhớ mình đã trả lời anh rằng “Không phải bây giờ Harry, mình đang bận”. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh đã cố nói với cô nhưng lại không thể? Và, tất cả là lỗi của cô.


Trong vòng tay của một thiên thần bay đến từ nơi này,
Từ  trong căn phòng khách sạn tối tăm và lạnh lẽo, và sự vô tận mà em sợ hãi
Em được đẩy ra từ đống đổ nát trong ảo tưởng yên lặng của mình
Em nằm trong vòng tay của thiên thần, và có lẽ tìm được bình yên ở nơi đây


Những bông hoa cô để lại tuần trước đã héo khô. Cô nhặt chúng lên và thay thế bằng những bông hoa mới hơn. Cỏ cao hơn và hình như không ai để ý cắt chúng. Nhưng lại một lần nữa, cô là người duy nhất đến thăm nơi này. Cô ngồi xuống giữa đám cỏ ẩm ướt. Ngón tay cô lần theo những nét khắc trên tấm bia mộ. Nước mắt cô lặng lẽ rơi trên gò má. Cô cố lau hết chúng đi và cuối cùng, cô đứng dậy.


Em nằm trong vòng tay của thiên thần, và có lẽ tìm được bình yên ở nơi đây


Mình xin lỗi, Harry, vì đã không ở đó khi cậu cần mình. Cậu đáng lẽ có thể sống một cuộc sống với đầy tình yêu của mọi người, chứ không phải chết một cách cô độc như thế. Bây giờ, mình chỉ có thể hi vọng rằng ở nơi nào đó, cậu đang có được tất cả tình yêu mà cậu nên có. Mình sẽ nhớ cậu, Harry.





A.N: Phần chữ in nghiêng là lời bài hát, in đậm là những gì mà Hermione đang làm, còn lại là suy nghĩ của Hermione. ^o^

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét