“Tôi có thể mời vị
tiểu thư mỹ lệ này giúp tôi đưa ra tham khảo một chút được không? Yoon
Chan Young nháy mắt một cái, Lee Bo Na cảm giác mặt mình bắt đầu nong
nóng.
“Đương nhiên không được… Nhưng hôm nay cậu đã giúp tôi,
tôi liền cố mà giúp cậu, thoạt nhìn cậu có vẻ cũng không phải
người có mắt nhìn cho lắm.” Lee Bo Na tỏ vẻ ngạo kiều (yêu kiều và
cao ngạo) nhưng lại phấn nộn đáng yêu,
Yoon Chan Young một chút cũng không để ý phương thức
nói chuyện của Lee Bo Na, cười nói, “Cậu giúp tôi chọn lễ vật xong,
tôi sẽ mời cậu uống trà chiều.”
“Tặng quà cho đàn ông, phải tặng caravat, cài caravat,
đồng hồ, cúc cổ tay, bút máy, trong mấy loại này , ba cậu thiếu cái gì?”
Lee Bo Na hỏi.
“Ba tôi......” Yoon Chan Young ngẫm lại,“Ông hình như gì
cũng không thiếu.”
“Vậy thì cũng phải có cái gì yêu thích đi!” Lee Bo
na nói xong một bên khoa tay múa chân, “Giống như ba tôi vậy, ông siêu
cấp thích các loại đồng hồ, nhà tôi có hẳn một gian phòng để bày
các loại đồng hồ mà ông vơ vét đến.”
Thật sự là nhàm chán đến mức có thể đi Nam Cực
xem chim cánh cụt!
Yoon Chan Young nghĩ nghĩ, lại lắc đầu, “Ba tôi không
có ham thích gì đặc biệt.”
Lee Bo Na thở dài, xem ra là lão nam nhân cẩn thận tỉ mỉ
nha!
“Vậy thì mua cái bút máy đi, nếu ba cậu là trưởng phòng
thư ký tập đoàn Jeguk thì không thể tránh khỏi gì đó.” Lee Bo Na nghĩ
chính mình hàng năm mua quà cho ba mình gì đó, thật là đều phải vắt
hết óc để nghĩ quà tặng, ôi, không biết đã chết bao nhiêu tế bào
não! Thật sự là nên được khen ngợi mới phải!
Yoon Chan Young có chút kinh ngạc,“Cậu làm sao mà biết ba
tôi là trưởng phòng thư ký tập đoàn Jeguk?”
“Bởi vì tôi là tiểu thiên sứ đáng yêu của ba nha!”
Lee Bo Na vừa thuận miệng nói xong mới phát hiện ra mình đã nói cái
gì.
Cái này xong rồi, cứ thế mà đem mấy chuyện ngây thơ
lộ ra ngoài, Yoon Chan Young còn không cười chết mình!
“Cái gì?” Yoon Chan Young vẻ mặt nghi hoặc.
Yoon Chan Young không biết?
Thật sự là tốt quá!
“Ai nha, cái bút máy này có vẻ rất tốt, khẳng
định là hợp với ba cậu, anh bán hàng, phiền anh đem cái bút này cho
chúng tôi xem!” Lee Bo Na cố nhìn chằm chằm vào cái bút.
Phía sau cô, Yoon Chan Young hơi nhếch khóe miệng.
Lee Bo Na vẫy tay, “Yoon Chan Young, cậu tới nhìn xem
cái bút máy này có hợp với ba cậu hay không.” Ngón tay mảnh khảnh
của Lee Bo Na cầm một cái bút máy màu đen.
Yoon Chan Young nhìn Lee Bo Na cười,“Cậu ngay cả tôi gọi
là gì cũng biết, xem ra cậu thật đúng là tiểu thiên sứ đáng yêu đó!”
Mặt Lee Bo Na nhất thời vặn vẹo, “Nha, Yoon Chan Young,
cậu vừa mới không phải không có nghe thấy hay sao? Nếu nghe được, vì sao vừa
nãy còn giả vờ không có nghe thấy? Không phải là cậu cảm thấy Lee Bo Na
tôi thực ngây thơ sao? Cảm thấy tôi ngây thơ cứ việc nói thẳng ra!”
Thật sự là chán ghét chết đi được!
Yoon Chan Young bị Lee Bo Na tức giận cũng không ngại,
chỉ nói một câu khiến người khác thật vui vẻ,“Không phải, tôi chỉ là cảm
thấy cậu thật lợi hại thôi! Tôi hiện tại đều còn không biết tên của cậu.”
“Nha, Yoon Chan Young, cậu nhớ tốt cho tôi! Tôi là Lee Bo
Na!”
“Lee Bo Na, tên này thật là dễ nghe, thực thích hợp cậu,
Bo Na ~” Yoon Chan Young ôn nhu nhìn người con gái như một con mèo Ba Tư.
Mèo Ba Tư lại nổi nóng, “Này, Yoon Chan Young, cậu đừng
có gọi thân thiết như vậy!”
Thật sự là thăng cấp!
****
“Lee Bo Na, hôm nay cám ơn cậu.” Yoon Chan Young bưng hai
ly đồ uống lại, đưa tới trước mặt Lee Bo Na.
“Đương nhiên, cậu nên hảo hảo cám ơn tôi.” Lee Bo Na uống
một ngụm đồ uống nóng, ánh mắt lập tức liền sáng lên, “Oa, trà của tiệm này
thật sự là ngon, so với dì giúp việc nhà tôi còn ngon hơn nữa!”
“Uống ngon như thế?” Yoon Chan Young hỏi.
Lee Bo Na gật gật đầu,“Giống thứ tôi uống lúc đi du lịch
Nhật Bản, thật sự là ngon nhất!”
Yoon Chan Young xoay người kêu, “Cha Eun Sang, có người nói
trà trong quán của các cậu là ngon nhất!”
“Nha, cậu làm sao...... Cô ấy là ai?” Lee Bo Na nghi hoặc
nhìn cô gái xinh đẹp mặc tạp dề nâu đi tới, trong lòng âm thầm khó chịu,
Yoon Chan Young tư nhiên nhận thức cô gái xinh đẹp như thế.
Yoon Chan Young cười,“Đây là bạn tốt cùng lớn lên từ nhỏ
của tôi, Cha Eun Sang, làm công tại đây, trà cậu vừa uống là cô ấy
làm.”
Cha Eun Sang, ánh mắt vui vẻ, cười rộ lên, “Xin chào, tôi
là Cha Eun Sang, cám ơn cậu đã thích trà của chúng tôi, nguyên liệu của
quàn đều là ông chủ của chúng tôi vơ vét đến từ khắp nơi trên thế giới,
cậu thích như vậy ông chủ nhất định rất cao hứng.”
Cha Eun Sang nói xong lại nhỏ giọng nói với Yoon Chan
Young, “Khi nào thì kết giao bạn gái xinh đẹp như vậy mà không nói cho
mình biết, tốt xấu gì mình cũng là thanh mai trúc mã của cậu, ôi chao!”
Tuy rằng không có nghe thấy bọn họ đang nói cái gì sao,
nhưng nhìn hai người bọn họ bộ dáng thân mật, thật sự là làm cho người ta
phi thường khó chịu!
Yoon Chan Young lạnh nhạt nói, “Chính là bạn bè hôm nay vừa
nhận thức mà thôi, đừng nghĩ nhiều.”
“Gì chứ! Mình sẽ tính sổ cậu sau!” Cha Eun Sang trắng
mắt liếc Yoon Chan Young một cái, lập tức vừa cười vừa nói với Lee Bo Na,
“Thích thì về sau thường xuyên đến nhé, tôi có thể chiết khấu cho cậu.”
“Tôi phải đi!” Lee Bo Na phụng phịu đứng dậy, cầm lấy
túi xách.
Yoon Chan Young nghi hoặc, vừa mới bắt đầu uống , còn
nói trà uống ngon, như thế nào đột nhiên tâm tình lại không tốt , “Không
ngồi thêm một lát?”
“Không rảnh!”
Thật sự là phiền phức, ghét nhất nam sinh có đối tượng
ái muội!
Lái xe luôn luôn chờ ở dưới lầu, gặp tiểu thư đi ra, chạy
nhanh xuống xe mở cửa xe, chợt nghe tiểu thư tự nói với bản thân, “Thật sự là
chán ghét chết đi được!”
“Tiểu thư làm sao vậy?”
“Không có việc gì, về nhà!”
Đây là ăn phải hỏa dược sao?
******
Ngày hôm qua, bởi vì chuyện với Yoo Rachel mà không mua
được quần áo, hôm nay lại nhìn thấy Kang Ye Seul mặc một bộ quần áo mới,
vênh váo tự đắc giống Khổng Tước trước mặt các học sinh khác khoe khoang.
“Đây là đồ mới của OC năm nay, toàn bộ Đại Hàn dân quốc
cũng chỉ có hai bộ, Chun Song Yi một bộ, tôi một bộ.” Kang Ye Seul hào
phóng hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của các nữ đồng học. Cái bộ quần áo này
thực ra là mẹ cô thật vất vả làm ra cho cô, cô mặc vào không nghĩ sẽ cởi
ra, đi ở trên đường đều có thể cảm giác được đủ ánh mắt mọi người dính ở
trên người cô.
Lee Bo Na nhíu mày, “Này, Kang Ye Seul, cậu không biết là
ở trong trường học nên mặc đồng phục sao? Mặc thường phục giống bộ dáng gì nữa!”
“Một ngày hai ngày không mặc đồng phục thầy cô cũng sẽ
không nói cái gì.” Kang Ye Seul căn bản là không có quan tâm đến chuyện này.
Lee Bo Na lớn tiếng nói,“Nếu tất cả mọi người giống cậu thì
còn kỷ luật cái gì. Tốt hơn hết là tất cả mọi người mặc y phục thường
ngày ngày đến trường, đem đồng phục phục ném đi!”
Kang Ye Seul nhìn Lee Bo Na, nói “Cậu phát hỏa cái gì
vậy! Mình bất quá là mặc bộ quần áo mới mà thôi, cậu có cần lớn tiếng, hô
to gọi nhỏ như vậy sao Lee Bo Na? Cậu ăn hỏa dược à!”
“Mặc bộ đồ mới có gì đặc biệt hơn người, có cái quần áo mới
cũng có cần khoe khoang như vậy sao? Cậu cho là mọi người đều không có quần
áo mới hả! Đại Hàn dân quốc chỉ có một bộ cũng không phải cái chuyện gì rất
giỏi!” Lee Bo Na nói chuyện như súng máy, nghe được những lời này, Kang Ye
Seul cũng thay đổi sắc mặt.
Mắt thấy hai nữ thần
sẽ ầm ỹ lên, Jo Myung Soo chạy nhanh đi khuyên can, “Ai ai, đừng ầm ỹ đừng ầm ỹ!
Bo Na, Bo Na, chúng ta đi ra ngoài trước, theo mình đi ra ngoài!”
Jo Myung Soo chạy nhanh đem Lee Bo Na đi ra ngoài,“Bo Na,
cậu rốt cuộc làm sao vậy? Nói với anh trai nào.”
“Phiền chết đi được! Kang Ye Seul không có việc gì lại
mặc quần áo mới thôi!” Lee Bo Na căm tức nói, cô cũng không phải cố ý phát
hỏa với Kang Ye Seul, ai kêu Kang Ye Seul vừa vặn đụng vào họng súng của cô
đây. Ai, đợi lát nữa còn muốn xin lỗi Kang Ye Seul nữa......
“Này, có cái gì đâu chứ, quần áo mới của Bo Na của
chúng ta có thể còn nhiều hơn cậu ấy...... Nói, rốt cuộc là ai chọc tới
cậu nha?” Jo Myung Soo còn chưa nói xong, đã bị người khác đánh gãy .
“Đều đã đến giờ vào học còn ở chỗ này nói chuyện, không
sợ bị chê cười.” Yoo Rachel lạnh lùng nói xong, đi qua bên cạnh bọn họ.
“Này Yoo Rachel......” Lee Bo Na vội vã xông lên chỗ Yoo
Rachel, lại bị Jo Myung Soo ngăn lại.
“Ai nha, đại tiểu thư của mình, ôi chao, thầy giáo đến
kìa, chúng ta mau vào đi, tan học anh trai giúp cậu báo thù! Ngoan!” Jo Myung
Soo cố sức đem Lee Bo Na vào trong phòng học.
Lee Bo Na thở phì phì, tiêu sái đi đến vị trí của chính
mình ngồi xuống.
Kang Ye Seul nhìn về phía Jo Myung Soo, thấp giọng hỏi, “Ai
chọc cậu ấy?”
Jo Myung Soo bất đắc dĩ, “Trừ bỏ Yoo Rachel còn có thể có
ai...... Bo Na trước không phải cố ý, cậu đừng để ở trong lòng.”
“Mình biết.” Kang Ye Seul cười nói.
Vừa hết tiết học, Lee Bo Na liền đẩy ghế ra, đứng dậy,
nói với Jo Myung Soo cùng Kang Ye Seul, “Lần này ai cũng đừng ngăn đón
mình, mình nhất định phải giáo huấn Yoo Rachel kia.”
“Bo Na, Bo Na, cậu bình tĩnh một chút, quân tử động khẩu
không động thủ!” Jo Myung Soo chay theo sát phía sau, vừa vặn nhìn thấy Lee
Bo Na cùng Yoo Rachel ở cửa phòng học.
“Như thế nào? Còn có việc nhi sao người đứng thứ năm từ
dưới lên?” Yoo Rachel khinh miệt cười hỏi.
Lee Bo Na cười nhạo nói, “Đương nhiên có chuyện, nghe nói
cậu muốn đính hôn cùng Kim Tan?”
“Cái gì?” Yoo Rachel có chút nghi hoặc.
“Cậu đừng giả ngu cho tôi, chuyện này tuy rằng mọi người
cũng không biết nhưng mẹ tôi đã nói cho tôi biết, oh, my gosh, you don't know?
It’s so crazy!”
Yoo Rachel rõ ràng không biết việc này, trong ánh
mắt xem trò hay của mọi người, cô liền
vội vã ly khai, khẳng định là vội vàng đi xác nhận đi.
“Uy, thật hay giả đó?” Nam nhân ưa tám chuyện Jo Myung
Soo vội vàng hỏi.
“Đương nhiên là thật, mình cũng sẽ không gạt người!” Lee
Bo Na nói.
Kang Ye Seul nói,“Cái này Yoo Rachel có thể được chiếu cố!”
“Ye Seul à, vừa mới rồi, thực xin lỗi......” Lee Bo Na cắn
môi xin lỗi.
“Mình đã biết, không sao!” Kang Ye Seul cười cười.
Lee Bo Na nháy mắt liền vui vẻ đi lên, “Cậu yên tâm đi, vé
xem các anh trai biểu diễn mình đều giữ cho cậu đó!”
“Bo Na!”
Lee Bo Na nhìn, “Hyo Shin tiền bối? Tiền bối có việc sao?”
Lee Hyo Shin là chủ nhiệm câu lạc bộ phát thanh, mà cô cũng là thành viên
duy nhất của câu lạc bộ.
Lee Hyo Shin gật gật đầu, “Đương nhiên là có, ngày mai muốn
chọn khối trưởng năm học, chúng ta phải làm mc.”
Khối trưởng năm học?