12. Lời tỏ tình lần hai
Ngày
14 tháng Ba ở các nước Đông Á là một ngày đặc biệt. Đặc biệt bởi nó không chỉ
là một tháng sau lễ Valentine, mà nó còn được biết đến với cái tên là ngày
Valentine trắng, một ngày tuyệt vời để thổ lộ và tỏ tình dành cho các chàng
trai.
Với
Umji của Gfriend, ngày 14 tháng Ba năm 2017 là một ngày đặc biệt. Nó là ngày đầu
tiên mà Umji được ghi hình cá nhân. Cô bé sẽ xuất hiện trong tập thứ 343 của
chương trình Running Man. Với Umji, đây là một cơ hội khó mà có được. Và cô bé
biết, để bản thân cô bé được xuất hiện trong chương trình này thì công ty đã phải
khó khăn đến như thế nào. Umji nhìn bốn nữ khác mời khác cũng đang có mặt ở đây
và mỉm cười đầy thẹn thùng. Tất cả các khách mời khác đều là diễn viên và họ đều thật xinh đẹp, cô bé đã nghĩ như
thế. Umji vốn học khoa diễn xuất của trường SOPA nhưng nói thật thì, với cô bé,
diễn viên vẫn là một cái gì đó quá xa lạ.
Trái
ngược hẳn với vẻ rụt rè của Umji, cả bốn nữ diễn viên khách mời cùng với Song
Jihyo – một trong những thành viên chính của chương trinh, lại khá là dạn dĩ. Họ
vui vẻ trò chuyện với nhau về thật nhiều thứ. Umji chỉ biết đứng một bên và trầm
trồ đầy ngưỡng mộ. Nhưng chỉ một lát sau, Song Jihyo cùng với Kang Hanna và
Jeon Somin đã nhận ra sự rụt rè ấy. Họ lôi kéo cô bé tham gia vào cuộc nói chuyện
của họ trước giờ ghi hình.
“Em
là thành viên của Gfriend đúng không?” Song Jihyo hỏi như thế để bắt đầu cuộc
trò chuyện giữa họ.
“Vâng,
em là em út Umji ạ.” Umji rụt rè đáp lời.
“A,
Gfriend, chị thích bài Rough lắm đó.” Jeon Somin – một khách mời khác trong buổi
ghi hình hôm nay, cũng lên tiếng gia nhập cuộc trò chuyện giữa họ.
“Vậy
ạ?” Đôi mắt của Umji sáng bừng lên khi nói về bài hát của nhóm mình. “Nhóm của
em vừa mới trở lại tuần trước với bài hát Fingertip ạ.”
“Vậy
sao?” Kang Hanna tiếp lời. “Chị xem video ca nhạc của bài đó rồi. Các em ngầu lắm.”
“Ừ,
chị cũng xem rồi. Công nhận là các em ngầu thật đấy.” Jeon Somin tán thành.
Đúng lúc này, trợ lý đạo diễn đến thông báo cho họ chuẩn bị để bắt đầu ghi
hình. Umji hơi ngạc nhiên, rồi cô bé nhỏ nhẹ hỏi Song Jihyo.
“Chúng
ta phải chuẩn bị cái gì sao tiền bối?”
“Không
phải quá cầu kỳ đâu.” Song Jihyo bật cười trước vẻ mặt đầy lo lắng của Umji, rồi
cô giải thích. “Theo thông lệ, lát nữa, khi giới thiệu khách mời, họ sẽ bật một
đoạn nhạc nào đó, em chỉ cần ra nhảy một chút là được.” Và rồi như nhớ thêm ra
điều gì, Song Jihyo bổ sung thêm. “Bài hát mới của nhóm em vừa mới ra thì chắc
họ chỉ bật bài đó thôi. Quá dễ cho em nhé.”
“Vâng,
em hiểu rồi ạ.” Umji gật đầu tỏ vẻ hiểu ý.
Buổi
quay hình cho Running Man diễn ra khá là dài. Umji bắt đầu quay hình từ lúc trời
còn sáng rõ, và giờ thì đã là gần mười một giờ tối. Umji cố gắng làm tốt nhất
có thể, mặc dù thực ra, chính bản thân Umji cũng thấy mình chẳng có tý tẹo hài
hước nào. Yoo Jaesuk, với tư cách là MC chính của chương trình này, liên tục
quan tâm đến đồng đội của mình. Điều ấy khiến vị trí thần tượng đứng thứ hai
trong lòng Umji càng thêm vững chắc.
Khi
cả đoàn đến chặng hai của cuộc đua, đội của Yoo Jaesuk và Umji lựa chọn chuyến đi xa xỉ, mặc cho sự thật là hai
người họ không kiếm được nhiều tiền từ những vòng trước. Họ được yêu cầu đưa ra
câu hỏi cho hai đội còn lại.
“Ừm,
để xem nào, miêu tả tình trạng của Lăng mộ Baek Je.”
“Bằng
tiếng Trung Quốc.” Umji thỏ thẻ hỏi. Ngay lập tức, cô bé thấy vẻ hớn hở và tinh
quái hiện lên trên gương mặt người bạn đồng hành của mình.
“Được
đó, Umji.” Yoo Jaesuk khen ngợi. “Miêu tả tình trạng của Lăng mộ Baek Je bằng
tiếng Anh đi.”
“Vâng
ạ.” Umji cũng toét miệng cười thật tươi.
Cuối
cùng, câu hỏi mà Umji đưa ra khiến cho đội của Haha bùng nổ. Haha tỏ rõ sự bực
mình xen lẫn bó tay của mình khi nhận được câu hỏi.
“Cái
gì cơ? Miêu tả tình trạng của Lăng mộ Baek Je bằng tiếng Anh? Đây không phải là
gian lận à?”
“Tụi
này hỏi vì câu trả lời có ở đó.” Jaesuk hớn ha hớn hở đáp lời.
“Dạ,
xin hãy đưa cho tụi em câu hỏi đi ạ.” Umji lên tiếng tiếp lời.
Còn
Park Jinjoo – đồng đội của Haha, thì chỉ liên tục lặp đi lặp lại câu hỏi, “Làm
sao bây giờ đây?”
Mặc
dù đội của Umji không giành chiến thắng, nhưng cô bé lại được công nhận là MVP
của buổi ghi hình ngày hôm nay. Cô bé không biết mình những gì mình làm có đủ tốt
hay không, nhưng cái danh hiệu mà tổ đạo diễn thông báo lúc kết thúc chương
trình làm cô bé thấy thật vui vẻ. Song Jihyo và Jeon Somin cũng nhận ra điều
đó. Họ bật cười khi thấy Umji vui vẻ nói chuyện về buổi ghi hình ngày hôm nay với
quản lý của mình.
Jeon
Somin nghĩ ngợi một lát rồi cuối cùng tiến tới chỗ của Umji. “Umji này.”
“Dạ,
Tiền bối Jeon Somin. Có chuyện gì không ạ?” Umji ngạc nhiên khi thấy Somin tiến
về phía mình theo cách chủ động như thế.
“Gọi
chị là ‘Somin unnie’ là được rồi.” Somin cười với Umji. “Em về Seoul luôn à?”
“Không
ạ.” Umji trả lời và nhìn anh quản lý đi cùng để xác nhận. Ngay lập tức, quản lý
gật đầu. Umji nhanh chóng hiểu ý rằng quản lý cho phép Umji tiếp tục cho trò
chuyện nhiều hơn với Somin, và họ không cần lập tức rời khỏi chỗ này.
“Vậy
là tốt rồi. Chị còn phải đi tàu về đây này.” Somin than thở.
“Ơ,
chị với tiền bối Kim Jong Kook phải đi về Seoul bằng tàu thật sao ạ?” Umji ngạc
nhiên. Đôi mắt mở lớn như thể vừa nghe được một chuyện vô cùng khủng khiếp.
“Chắc
vậy đấy.” Somin nói rồi bật cười khi nhìn thấy cái vẻ mặt tin tưởng 200% của
Umji. “Đùa thôi, em tin thật đấy à?”
Umji
cười ngượng ngùng vì sự ngây thơ của chính bản thân mình. “Vậy là tốt rồi.”
“Mà
em cho chị số điện thoại đi.” Somin đột nhiên đề nghị. “Chị chưa từng chủ động
kết bạn với nữ thần tượng nào đâu nhé.”
“Vâng
ạ.” Umji gật đầu ngay lập tức mà không hề cân nhắc nhiều. Và từ đó, Umji có được
người bạn, người chị diễn viên đầu tiên trong giới giải trí. Cả hai chẳng hề
hay biết rằng đây chính là khởi đầu cho mối nhân duyên lâu bền giữa họ.
Umji
cùng với quản lý và stylist vào khách sạn khi đã hơn mười hai giờ đêm. Cô bé
cân nhắc một chút và quyết định trực tiếp một lát trên Vapp để nói chuyện với
người hâm mộ. Umji quyết định dùng iPad để phát sóng. Khi buổi phát sóng sắp đi
đến hồi kết thì điện thoại của cô bé rung lên.
“Mọi
người ơi, chị Sowon gọi điện thoại cho mình nè.” Umji hớn hở khoe với khán giả
đang theo dõi trực tiếp của mình. “Alô, chị Sowon.”
“Chị
và mọi người đang xem trực tiếp Vapp của em đó.” Sowon nói qua điện thoại. “Hôm
nay chúng ta chiến thắng ở The Show đấy.”
“Thật
sao, tuyệt quá đi.” Umji vui vẻ, rồi cô bé lại ỉu xìu ngay. “Nhưng mà phải mai
em mới về được.”
“Bọn
chị biết.” Sowon nói. “Hôm nay em xinh lắm đó.”
“Hihi.
Cảm ơn chị.” Umji tủm tỉm cười.
“Đi
ngủ sớm đi, Kim Yewon.” Giọng của SinB lọt vào điện thoại. Umji cười rạng rỡ
hơn, rồi cô bé lý sự.
“Mình
đang trò chuyện với Buddy mà. Sao lại bảo mình đi ngủ cơ chứ.” Cô bé bĩu môi.
“Buddy này, cho các bạn biết một bí mật nhé. Thực ra Hwang Eunbi là thành viên
hay đi ngủ muộn nhất của Gfriend đó.”
Umji
kết thúc cuộc trò chuyện với Sowon và các thành viên của Gfriend rồi lại tiếp tục
buổi phát sóng trực tiếp của mình. Sau khoảng mười phút, trò chuyện cùng khán
giả, Umji quyết định dừng buổi phát sóng của mình ngày hôm nay. Cô bé nói,
“ngày mai, Gfriend sẽ trình diễn ở Show Champion của MBC, các bạn sẽ ủng hộ tụi
mình đúng không?”
Tất nhiên rồi.
Fingertip daebak!!!
Gfriend fighting!!!
…
Một
loạt nhận xét nhảy lên liên tục. Umji mỉm cười rồi chào khán giả, “vậy thì hẹn
gặp mọi người vào ngày mai ở Show Champion nha. Tạm biệt.”
Tạm biệt Umji.
Kim Yewon đi ngủ sớm thôi nào.
Đúng rồi, thực hiện đúng yêu cầu của Hwang Eunbi nữa.
Hẹn gặp lại ngày mai.
Umji ngủ ngon.
….
Những
dòng nhận xét liên tục nhảy lên của người hâm mộ khiến Umji chẳng nỡ tắt phát
sóng của mình. Cô bé vẫn muốn nói chuyện thêm với khán giả của mình nhiều nữa.
Nhưng rồi, cô bé có cảm giác mình chuẩn bị phải ngáp một cái. Umji mím chặt môi
và mở to mắt. Ngay lập tức, cái ngáp thì không xuất hiện nhưng nước mắt của cô
bé thì tràn đầy. Ngay lập tức, những nhận xét mới của người hâm mộ lại nhảy
lên.
Umji, đi ngủ thôi.
Đúng rồi, đi ngủ thôi.
Umji, ngủ ngon nhé.
…
Umji
gật đầu và nói với khán giả. “Vậy mình tắt đây. Tạm biệt Buddy nha. Chúc mọi
người ngủ ngon.” Cô bé ngắt kết nối, thay quần áo ngủ và nằm xuống giường. Rồi
Umji chợt nhớ ra là từ lúc quay Running Man đến tận bây giờ, cô bé chẳng hề chú
ý đến điện thoại của mình. Có lẽ bởi quá quen với việc sử dụng iPad để làm đủ
thứ nên dù đã được công ty cho phép sử dụng điện thoại, Umji thường chỉ dùng điện
thoại của mình để nhắn tin hay gọi điện với gia đình hoặc bạn bè mà thôi.
Cô
bé mở điện thoại và phát hiện ra mình có một vài tin nhắn mới chưa đọc đến từ
Changsub. Umji nhanh chóng chạm tay vào thông báo. Màn hình đối thoại hiện lên.
Tin nhắn đầu tiên đến lúc tám giờ mười chín phút tối.
Kim Yewon, em biết hôm nay là
ngày gì không?
Hôm nay là một ngày cực kỳ đặc biệt.
Dạo gần đây, anh cứ có những cảm
xúc và suy nghĩ kỳ lạ.
Chúng rất khó để diễn tả thành lời.
Nhưng anh muốn nói với em một câu
trong ngày hôm nay.
Anh thích em.
Umji
cứng người khi nhìn thấy câu ấy. Cô bé bối rối và làm rơi điện thoại của mình.
Nhưng rồi cô bé lại vội vàng nhặt nó lên và trùm chăn che kín đầu. Trong không
gian bé nhỏ mà chiếc chăn tạo ra, Umji lại bật điện thoại của mình lên.
Anh biết rằng khi em nhìn thấy
câu ấy, em sẽ rất ngạc nhiên.
Nhưng em chẳng thể nào ngạc nhiên
bằng chính bản thân anh được đâu.
Trước đây, anh cho rằng mình sẽ
chẳng bắt đầu tình cảm với người ở trong giới.
Anh cũng cho rằng mình sẽ yêu một
ai đó ngoài ngành.
Rồi đến khi nhìn thấy em, anh biết
mình đã sai.
Anh biết mình có hơi vội vã,
nhưng anh hy vọng sẽ sớm nhận được câu trả lời của em.
Chúc em ngủ ngon.
Umji
đọc một mạch đến tận tin nhắn cuối cùng. Cô bé cảm thấy mặt mình lúc này như
đang bốc cháy vậy. Umji biết việc những tin nhắn này được gửi đến cho mình có
nghĩa là gì. Umji cứ nằm như thế và cầm điện thoại trong tay. Cô bé chẳng hề
hay biết rằng ngay khi mình vừa đọc những tin nhắn kia thì ở một căn hộ nào đó
tại Seoul, có một người đàn ông cũng biết rõ những tin nhắn anh gửi đi đã được
đọc hết.
Đêm
nay, ở Chungnam, có một cô bé chìm vào giấc ngủ mà vẫn nắm chặt điện thoại của
mình. Còn đêm nay, ở Seoul, lại là một đêm mất ngủ của một người nào đó.