8/10/13

[Fanfic/NonSA - Sirius Black/Regulus Black] Anh và em (phần 1)


Tác giả: Stella

Tình trạng: Hoàn thành

Thể loại: fanfic, OOC và OE

Rating: 13+ (? Stella không chắc về cái này lắm ><)

Nhân vật: Sirius Black và Regulus Black

Tuyên thệ: Thế giới phép thuật của Harry Potter thuộc về J.K.Rowling. Nội dung câu chuyện này thuộc về Stella. Nếu bạn muốn mang nó đi đâu, cảm phiền báo mình một câu. Stella cảm ơn nhiều.

~~~~~~~~

Mở đầu

Tình anh em… Nó là một thứ kì lạ…

Dù bạn có chán ghét người anh, chị hay em của mình như thế nào thì cho đến cuối cùng, họ vẫn là những người có chung một huyết thống với bạn. Và bạn chẳng thể chối bỏ được điều đó…


~~~~~~~~

PHẦN MỘT




Đó là một buổi chiều muộn trên căn nhà số 12 đường Grimmauld. Sirius Black lại một lần nữa loanh quanh trong phòng ngủ của mình. Anh không biết nên làm cái gì để một ngày nữa qua đi. Ừm, hay là xuống bếp giúp chị Molly chút, anh thầm nghĩ. Nhưng rồi anh lại gạt ngay ý tưởng đó đi. Đơn giản là bởi người phụ nữ ấy sẽ chỉ la mắng anh như la mắng một đứa con của chị ấy về chuyện anh nên bước vào căn phòng kia để dọn dẹp và lấy chỗ cho những thành viên khác của Hội Phượng Hoàng nghỉ ngơi. Nhưng, sự thật là anh không thể… 




Sirius Black trở về nhà sau năm học đầu tiên với nỗi lo về chuyện cậu đã trở thành học sinh nhà Gryffindor. Cậu là một đứa trẻ ngang bướng và thích làm theo ý mình, nhưng, cậu chỉ là một đứa trẻ. Và đứa trẻ thì đôi khi lại sợ hãi những điều rất vớ vẩn của bố mẹ chúng. 

Sirius kéo lê cái rương nặng trịch của mình vào nhà. Mẹ đã giận tới mức không thèm đi đón cậu. Con gia tinh trung thành của mẹ chính vì thế cũng chẳng ngó ngàng gì đến cậu chủ lớn của nó. Nói đúng hơn, nó đang bận chăm chút cho cậu chủ nhỏ Regulus của nó,hay còn được biết đến với cái tên mĩ miều là “niềm hi vọng cuối cùng của dòng họ Black”. Sirius nhìn quanh quất, bất chợt, một bóng người lao đến ôm choàng lấy cậu. 

“Anh, anh về rồi! Hogwarts tuyệt như trong sách nói phải không anh?” Giọng nói của Regulus vang lên trong cái yên lặng đến khó chịu của căn nhà. 

“Nhiều thứ hay lắm.” Sirius nhe răng cười. Nhưng cậu chưa kịp nói gì thêm thì giọng của mẹ cậu đã vang lên. 

“Regulus, con về phòng ngay. Sao con lại nói chuyện với một “Gryffindor” cơ chứ. Kẻ phản bội dòng họ không xứng để chào hỏi.” Mẹ cậu cay nghiệt chỉ trích. Cậu hoàn toàn không hiểu. Tại sao? Chỉ là nhà thôi mà, có cần thiết phải như thế không? Thậm chí mẹ đâu có biết tụi Slytherin đã chơi cậu như thế nào khi chúng nó biết cậu là người nhà Black mà lại ở Gryffindor. 

“Anh cũng đâu được chọn đâu mẹ.” Sirius nghe thấy tiếng lẩm bẩm của thằng em trai khi nó bước lên cầu thang. Cậu phì cười.Nếu mà Regulus vô Hogwarts cũng vào nhà Gryffindor thì thật là thú vị… 




Sirius chăm chăm dõi theo bước chân đang tiến dần về chỗ Chiếc mũ Phân loại của em trai mình. Nhưng hình như càng hi vọng nhiều thì thất vọng càng lớn. Cái mũ “đáng ghét” kia vừa chạm đầu Regulus thì hét lên “Slytherin”. Tại sao chứ? Thằng bé thừa dũng cảm để vào nhà Griffindor kia mà… 




Chị Molly gõ cửa cắt ngang dòng hồi tưởng của anh. Anh nhìn chăm chăm chị ấy, như muốn biết tại sao cả chị ấy và cụ Dumbledore luôn muốn anh xóa bỏ những kí ức khó chịu về Regulus và tiến vào căn phòng khi xưa của nó. Nhưng anh biết là anh không thế. Làm thế nào mà tiến vào chỗ của người khiến anh vừa yêu quí lại vừa căm ghét cơ chứ? Anh thực sự không thể mà… 




Sirius nhìn thằng em trai yếu đuối của mình đang ngồi lẫn giữa đám nhà Slytherin hò hét cổ vũ Quidditch. Cậu thật sự khó chịu. Tại sao chứ? Thằng em trai duy nhất của mình lại cổ vũ cho đối thủ của mình? Cậu không cam lòng…. 

Gryffindor thắng. Dĩ nhiên rồi. Tại sao không cơ chứ? Nhưng Regulus lại cố lẩn tránh cậu. Thằng bé có chuyện gì cơ chứ? Cậu tự hỏi và tiến về phía nhà Slytherin, trong ánh nhìn lo lắng của Remus, tò mò của James và lo ngại của Peter. Đám Slytherin thì lại khó chịu ra mặt. Vốn dĩ bên cạnh Regulus chỉ có một thắng nhóc, thế mà giờ đây lại có một đám, cứ như vệ sĩ quây lấy nó. Regulus giương ánh mắt cầu khẩn về phía cậu, nhưng cậu vẫn quyết tâm bước đến chỗ nó. 

“Sao em lại không đến thư viện hôm qua? Anh đã nói là sẽ nhờ Remus kèm em môn Biến hình kia mà?” Cậu vừa dứt lời thì một con bé nào đó đã cất tiếng trả lời. 

“Cần gì Gryffindor cơ chứ? Thằng cha Remus kì quái làm sao học giỏi như anh Severus của nhà Slytherin. Môn nào ảnh chả giỏi.” Sirius hơi nhướn mày. Thằng kì cục Severus kèm em trai cậu học trong khi cậu lại vất vả nhờ thằng bạn thân mình kèm nó học. Cái quái gì đang diễn ra ở đây vậy. 

“Anh…” Cậu nghe thấy tiếng Regulus vang lên lí nhí. “Mẹ gửi thư cú cho em. Mẹ nói em học nhóm với anh Severus.” 

“Ừ.” Cậu đáp một cách cộc cằn và xoay người bỏ đi. Mẹ đã nhúng tay vào chuyện này thì cậu chịu hẳn rồi. Từ xưa đến nay, Regulus luôn là một thằng nhóc nghe lời mà. 



.

HÊT PHẦN MỘT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét