Nguồn: fanfiction.net
Tình trạng: Hoàn thành
Thể loại: Lãng mạn
Rating: K
Người dịch: Stella
Tuyên thệ: Mọi thứ về Hogwarts đều thuộc về cô Rowling đáng mến. Nội dung câu chuyện thuộc về bạn tác giả đáng yêu. Mình chẳng sở hữu cái gì hết. Nhưng nếu bạn muốn làm gì với bản dịch thì báo mình một tiếng nhé. Cảm ơn bạn nhiều ^o^
Giới thiệu: Thứ mà Victor nhìn thấy ở Hermione khi anh mời cô cùng tham dự Dạ vũ Mùa Đông...
Anh ấy nhìn thấy một điều mà không ai có thể thấy
Victor Krum mỉm cười khi nhìn Hermione bước xuống cầu thang. Cô bé thật xinh đẹp. Mái tóc dày màu nây được búi cao lên. Cô bé mặc trên người một chiếc váy màu hồng nhàn nhạt.
Khi Victor mời Hermione đến bữa tiệc cùng mình, anh đã nghĩ rằng cô sẽ đến đó cùng với ai khác. Chuyện là người đầu tiên đến mời cô bé đúng là một điều bí ẩn bởi anh đã tốn kha khá thời gian để lấy đủ dũng cảm tiến lại gần với cô.
*Flashback*
Victor chui vào trong thư viện. Cô bé ấy lại ở đó. Cô bé tóc nâu cực kì gọn gàng trong đồng phục của nhà Gryffindor, đang đọc sách ở đó. Cô bé luôn ở trong thư viện mỗi khi không ở cùng với Harry Potter và thằng nhóc tóc đỏ.
Anh cảm thấy như có hàng ngàn con sâu đang quẫy đạp trong bụng mình, khi anh nghĩ đến chuyện đến và làm gì. "Mày thật là ngốc nghếch", anh tự nói với bản thân mình, "Mày là một ngôi sao Quidditch và mày thậm chỉ không thể mời nổi một cô gái. Mày đúng là thảm hại."
Lấy hết khí lực của bản thân, Victor tiến đến bên cô bé tóc nâu.
"Um… Xin chào" Anh nói
"Xin chào" Cô bé đáp mà không nhìn lên khỏi quyển sách của mình.
"Tôi là Victor Krum" Anh nói với cô bé.
"Em đã biết rõ điều đó" Cô bé nói với anh "Hermione Granger" Cô bé tiếp tục không rời mắt khỏi quyển sách.
"Em sẽ đến dự Dạ vũ Mùa Đông với tôi được không?" Anh hỏi
Lần này Hermione nhìn lên. Cô bé nhìn anh chằm chằm bằng đôi mắt nâu tuyệt đẹp của mình. "Tại sao lại hỏi em? Em được cho là khá xấu."
"Ai nói thế?" Anh hỏi lại.
"Nhà Slytherin" Hermione đáp.
"Ồ, vậy thì họ đã sai" Victor nói với cô bé "Em xinh đẹp theo cách hoàn toàn khác biệt. Em là cô gái xinh đẹp mà không cần trang điểm hay mặc những thứ vớ vẩn. Em không quan tâm chuyện em trông như thế nào. Không kể đến chuyện em đang đọc sách, thứ mà những cô nàng không đủ đầu óc sẽ chẳng quan tâm, họ chỉ biết đến chuyện vẻ ngoài và kiếm bạn trai."
Hermione cười. "Đúng vậy." Cô bé nói với anh.
"Và em là người duy nhất trong cả cái trường này không hề cười khúc khích mỗi khi thấy anh. Điều đó làm em thực sự khác biệt." Anh nói với cô bé
"Em đi với anh." Hermione trả lời anh "Hình như không còn ai khác sẽ mời em hết."
"Họ chỉ không biết họ đang bỏ lỡ cái gì."
"Anh thực sự nghĩ thế sao." Hermione cười và đôi mắt của cô bé cong cong.
"Tất nhiên rồi"
*End of Flashback*
Hermione bước xuống bên cạnh Victor. Cô bé vẫy tay với Potter trên đường đi xuống bên cạnh anh. "Tại sao mọi người cứ nhìn chằm chằm vào em?" Cô bé hỏi Victor.
"Bởi vì cuối cùng họ cũng thấy họ đang bỏ lỡ cái gì." Anh mỉm cười với cô.
~End~