Tên gốc: What'cha Reading, Granger?
Người dịch: Stella
Nguồn: www.fanfiction.net
Thể loại: Oneshot
Tình trạng: Hoàn thành
Pairing: Dramione
Giới thiệu: Draco quyết định làm phiền Hermione khi cô nàng đang chuẩn bị cho bài thi sắp tới. Chuyện gì xảy ra sau đó?
A/N: “Cảm ơn bạn đã dừng lại và đọc câu chuyện của tôi! Yêu các bạn nhiều! Tôi cảm kích với từng lời nhận xét của các bạn vì chúng khiến tôi có thể cải thiện được nhiều hơn. Vì thế, hãy để lại cho tôi vài lời nhận xét nếu bạn có thời gian nhé.”
Tuyên thệ:
Của tác giả: “Tôi không sở hữu Harry Potter, tất cả đều thuộc về JK Rowling. Tôi chỉ sở hữu nội dung của câu chuyện này. Cảm ơn và tận hưởng nó nhé!”
Của người dịch: “Tương tự với tác giả, Stella chẳng sở hữu Harry Potter, thậm chí cũng chẳng sở hữu câu chuyện này luôn. Nhưng nếu bạn có muốn sử dụng bản dịch này hay vác nó đi đâu khác, làm ơn báo cho Stella một câu. Mình xin chân thành cảm ơn!”
Hermione yêu thư viện. Tất cả sách để đọc, tất cả mọi thứ đều có thể tra cứu. Có quá nhiều câu chuyện có thể tìm thấy ở nơi này. Quan trọng hơn, cô nàng dễ dàng đắm chìm vào từng trang sách của một quyển tiểu thuyết hay. Hermione cũng yêu không khí yên tĩnh của thư viện, thứ mà cô nàng không thể tìm thấy ở bất cứ một nơi nào khác.
Nếu bạn trông đợi nhìn thấy một cô nàng đang tung tăng bên ngoài, trong một ngày xuân đầy nắng ấm áp như hôm nay thì cũng đừng trông mong vào Hermione. Cô nàng ưa việc ngồi bên chiếc bàn dài trong thư viện, chuẩn bị cho bài kiểm tra Cổ ngữ Rune sắp tới hơn.
Hermione lật trang sách, mắt cô nàng lướt nhanh qua từng dòng chữ, hi vọng kiếm ra thật nhiều thứ hữu ích cho bài thi và cặm cụi ghi lại nó vào tấm giấy da của mình, thậm chí còn cố gắng ghi nhớ mọi cụm từ nữa chứ.
Cô nàng hoàn toàn nhập tâm với quyển sách đến mức chẳng hề chú ý có một đôi mắt đang lướt dọc, lướt ngang qua căn phòng lớn để tìm mình. Hermione hơi bĩu môi một chút khi cô nàng lật sang trang sách khác, không hề biết có một người đang nhìn mình và khẽ nuốt nước bọt.
Chán chê với việc ngắm nhìn cô nàng, người con trai đó đứng thẳng lên và tiến về phía cô trong vài giây. Anh chàng đặt hai tay lên lưng ghế, qua vai cô, nhìn chằm chằm quyển sách đã cướp mất sự chú ý của cô dành cho anh. Anh cất tiếng với chất giọng vô tư, ấn giấu chút hài hước của mình.
“Đang đọc gì thế, Granger?”
Cô lập tức nhận ra chất giọng trầm thấp của ai kia và đảo tròn mắt mình. Khẽ thở dài, cô trả lời người đó, mắt vẫn chưa rời khỏi trang sách.
“Muôn gì hả, Malfoy? Tôi đang bận.”
Anh chàng nhếch mép cười sau lưng cô, trước khi đặt một chiếc ghế khác bên khác bên cạnh cô, quay ngược nó lại rồi ngồi xuống và đặt cằm mình lên lưng ghế một cách lười biếng.
“Bận? Làm gì? Tìm thêm nhiều thứ để nhét vào cái đầu vốn đã chật đầy của trò?”
Anh đưa tay cầm lấy một lọn tóc của cô và cố gắng giật giật để kéo thẳng nó ra. Tóc cô dần duỗi ra khi cô lớn lên. Thay vì mớ tóc dày và xoăn tít như mất năm trước, giờ mái tóc nâu hạt dẻ của cô chỉ còn hơi gợn sóng và xõa ra mọt cách mềm mại trên lưng.
Hermione giật tóc mình ra khỏi tay anh chàng, quắc mắt nhìn nụ cười lười biếng của anh. Rồi cô quay qua thu dọn đống giấy da ghi chú của mình, đặt chúng một cách gọn gàng vào túi trước khi đóng quyển sách lại. Sau đó, cô quay sang phía Draco và nhướn mày.
“Trở câu hỏi của tôi, trò muốn gì hả?”
Anh khẽ cười, liếc một vòng nhìn những người đang trong thư viện. Rồi anh chàng dựa vào lưng ghế một chút trước khi trả lời.
“Tôi cần lí do sao? Có lẽ tôi chỉ muốn coi con mọt sách đáng yêu của mình đang làm gì.”
Hermione đứng lên một cách thất vọng, ôm lấy mớ sách về Cổ ngữ Rune trong tay mình. Cô cau có với Draco.
“Tránh ra, Malfoy. Trước khi tôi nguyền trò!”
Vài người trong thư viện đã quay lại với công việc của riêng mình, họ đã quá quen với cảnh này mất rồi. Hermione tiến về những giá sách phía cuối thư viện và đặt những cuốn sách trong tay vào đúng chỗ của nó, Draco lẽo đẽo đi theo cô nàng trong một cự li an toàn.
Sau khi đặt sách lên giá, Hermione vừa quay người lại thì một đôi môi đã tập kích tới phía của cô nàng. Khẽ cười, cô vòng tay qua cổ anh và hơi kéo anh về phía mình thêm một chút. Sau cỡ một phút hoặc hơn thế, anh chuyển xuống và hôn dọc theo cổ cô. Hermione cười khúc khích.
“Chúng ta không nên làm thế này ở đây, Draco. Chúng ta có thể bị bắt gặp!”
Anh nhếch mép cười.
“Điều này là không tốt sao? Ý tôi là, chúng ta đã hẹn hò với nhau trong tám tháng rồi. Tôi không nghĩ là tôi sẽ thấy phiền nếu mọi người biết chúng ta ở bên nhau.”
Hermione mỉm cười với bạn trai của mình, hơi kéo anh xuống và trao thêm vài nụ hôn.
“Em cũng không thấy phiền nếu mọi người biết, nhưng em muốn nói với Ron và Harry trước. Em không nghĩ họ sẽ thấy vui nếu biết chuyện này nhờ tin đồn trong trường.”
Draco ngay lập tức thở dài, khẽ luồn tay vào mái tóc mềm mại của cô.
“Chúng ta phải nói với Đầu-thẹo và Mặt-chồn? Ý tôi là, không biết thì không khó chịu…”
Hermione đập nhẹ vào tay anh chàng và lườm nguýt.
“Này, họ là bạn thân của em, anh không được gọi họ như thế!”
Anh chàng cười và đảo mắt.
“Được thôi! Tôi sẽ cư xử đúng mực trước mặt bạn của em, chỉ nếu như họ cũng vậy!” Hermione cười và kéo anh chàng xuống để thưởng thêm một nụ hôn khác.
“Sao em lại kiếm được một anh chàng hoàn hảo thế này để hẹn hò cơ chứ?” Hermione khẽ hỏi. Draco nhếch mép cười và hôn lên mũi cô nàng.
“Vui thật! Tôi cũng tự hỏi như thế mỗi ngày.”
~Hoàn thành~