16/6/13

[Fanfic - NonSA/Draco Manfoy - Scorpius Manfoy ] All out of love (Phần 2)(Hoàn thành)


Tác giả: Stella

Tình trạng: Hoàn thành

Thể loại: fanfic, OOC và OE

Rating: 13+

Nhân vật: Draco Manfoy và Scorpius Manfoy

Pairing: Dramione (Draco Manfoy x Hermione Granger) và ScoRose (Scorpius Manfoy và Rose Weasley)

Tuyên thệ: Thế giới phép thuật của Harry Potter thuộc về J.K.Rowling. Nội dung câu chuyện này thuộc về Stella. Nếu bạn muốn mang nó đi đâu, cảm phiền báo mình một câu. Stella cảm ơn nhiều.






Cảm hứng được lấy từ bài hát “All out of love”.


Tình yêu bắt đầu từ khi nào? Không ai biết… 


Nhưng… 


Tình yêu như thế nào thì tất cả chúng ta đều biết…






Năm đó, đông gõ cửa một cách bất ngờ. Từng bông tuyết xinh đẹp đầu mùa nhẹ nhàng rắc lên mọi nơi mà nó có thể chạm tới. Cô bé tóc nâu nọ ngồi lặng yên bên bờ hồ với quyển sách đang để mở đặt trên đùi. Nhưng hôm nay, nàng mọt sách đó không hề hứng thú với sách vở gì hết. Cái đầu vốn dĩ chỉ dành cho sách vở lại bất thường để cho những suy nghĩ linh ta linh tinh nối nhau xuất hiện. 


Một thằng con trai tóc vàng bước đến và ngồi xuống bên cạnh cô bé. Nó biết là cô bé nhận thấy sự xuất hiện của nó. Nhưng cô bé thậm chí chẳng thèm quay qua nhìn nó lấy một cái. Nó tiện tay lấy một hòn sỏi và ném vào hồ nước. Những dao động lăn tăn trên mặt nước vốn có thể chọc cô bé cũng mất đi tác dụng. Nó đành im lặng ngồi yên cạnh cô bé. Nó vốn dĩ định mở lời nhưng lại chẳng thể thốt nên lời nào. Rồi cô bé đột ngột đứng đậy và đi thẳng, hoàn toàn coi nó như một vật trang trí tầm thường mà cô bé không thèm liếc mắt lấy một cái. 


Đêm dạ vũ đến trong sự háo hức của tụi con gái, sự vui vẻ của mấy vị giáo sư đáng kính và trong cả tiếng thở dài của tụi con trai. Nó nhìn mình trong gương. Và trong đó, một thằng tóc vàng với điệu bộ khinh khỉnh hết sức đang nhìn nó. Nó hít một hơi dài rồi quay người, thẳng tiến ra khỏi phòng ngủ của mình. 


Từ phía xa, Victor Krum đang tiến vào cùng một cô nàng xinh đẹp tóc nâu. Và khi nó nhận ra người đi bên cạnh anh ta là ai, thì không chỉ nó mà gần như tất cả mọi người đều tỏ thái độ thật-không-thể-tin-nổi. Nó thấy thậm chí hai kẻ mà cô bé gọi là bạn thân, cũng không hề biết cô bé sẽ đến đây trong bộ dạng như thế. Chậc, hóa ra bạn thân của cô bé cũng chỉ đến thế mà thôi… 


Bây giờ đã là nửa đêm. Thông thường giờ này là tụi học sinh của Hogwarts đã phải yên vị trong kí túc xá của tụi nó. Nhưng đêm nay có thể coi là một ngoại lệ đặc biệt. Nó đang thơ thẩn đi dọc theo một hành lang vắng vẻ ở lầu bốn mà không hề e ngại bất cứ một ông bà giáo sư nào hết. Chợt, nó nghe thấy tiếng thút thít. “Chẳng lẽ là con ma Myrtle?” Nó thầm nghĩ như thế nhưng rồi lại nhớ ra rằng “căn cứ” của chon ma ấy không phải ở lầu ba này. Nó nhòm qua khe cửa khép hờ. Một cô bé trong bộ đầm màu nhạn lại hồng đang ngồi bên bệ cửa sổ và gục mặt xuống đầu gối. 


- Sao vậy? – Nó cất tiếng. Đây là lần thứ hai nó thấy cô bé này khóc thì phải. 


- Không liên quan đến cậu. – Cô bé bướng bỉnh trả lời, hệt như lần trước. 


- Ừ, không liên quan. – Nó cười mỉa mai. – Nhưng tôi có cái này cho cậu. 


- Cái gì? – Cô bé ngước mắt lên nhìn nó. Đôi mắt nâu xinh đẹp long lanh ngập nước khiến trái tim nó không chịu an vị một chỗ mà cứ nhảy loạn xạ. Nó tiến đến ngồi bên cạnh cô bé và chìa vai của mình ra. 


- Tôi không biết vì sao cậu phải khóc nhưng cho cậu mượn vai tôi một chút thì cũng không chết ai. Cậu cứ khóc thoải mái đi. – Cô bé ngước mắt nhìn nó. Đôi mắt ngập nước lại tiếp tục khiến nó xao xuyến… 







Năm đó, không ai nhận ra mùa xuân đã trở lại tự lúc nào… 


Năm đó, xuân không mang đến chút tươi vui hay hi vọng nào cho mọi người… 


Năm đó, xuân qua đi mang theo cả mối tình đầu đầy mộng mơ của một người con trai… 


Năm đó, xuân tạm biệt người con gái ấy, mang đi cả những hi vọng vào người mà cô gái ấy yêu…




[Hoàn thành]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét